Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Người Ấy là ai?



Chỉ có một người có thể giải thoát bạn khỏi mọi thứ xiềng 
xích vô hình trói buộc bạn. Chỉ có một người  có thể đem 
lại tự do cho ban. Người Ấy là chính bạn.

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

Sai lầm lớn nhất


Mắc sai lầm là bình thường bởi chỉ có người chết mới không 
mắc sai lầm. Hơn nữa,sai lầm lại có thể là cơ hội tốt. Sai lầm 
nhỏ là bài học nhỏ,sai lầm lớn là bài học lớn. Những bài học 
này có thể còn tốt hơn tất cả những gì các loại trường lớp và 
sách vở có thể dạy bạn. Vì thế bạn không nên cứ hối tiếc và 
tự trách mình về các sai lầm của bạn. Nhưng có một sai lầm 
bạn cần hối tiếc. Đó là khi bạn không học được gì từ sai lầm 
của mình.

Sở trường và sở đoản


Con cá voi đang vùng vẫy giữa đại dương, con báo đang lao vun 
vút săn mồi giữa đồng cỏ châu Phi mênh mông là những cảnh 
tượng thiên nhiên hùng vĩ. Con cá voi ấy mà đem đặt xuống giữa 
đồng cỏ thì có lẽ nó quằn quai một hồi rồi kiệt sức mà chết. Con 
báo ấy mà đem vứt xuống biển thì may ra vùng vẫy được một hồi 
rồi chết đuối. 
Con người cũng vậy thôi. Gặp được nơi phù hợp với 
"sở trường" thì người ta cũng "vùng vẫy" oanh liệt lắm. 
Còn không thì cũng chỉ vật vờ mờ nhạt mà thôi.

Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Ngược và Xuôi


Bạn có hai lựa chọn cho cách sống của mình. Một là đi ngược, 
chống lại dòng đời và bản thân mình. Hai là đi xuôi, thuận theo 
dòng đời và bản thân mình. Khó nói cách nào hay hơn. 

Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

Cặp song sinh


Nếu bạn thích cái vui của hy vọng thì phải biết 
chấp nhận cái buồn của thất vọng. Chúng là cặp 
song sinh luôn đi với nhau.

Cứ thế mãi sao?


Một bé trai người Anh vừa ra đời được chào mừng bằng những 
nghi lễ hoành tráng nhất, bao gồm cả những tràng đại bác, v.v. 
Một bé gái mới sinh ở Pakistan bị vứt vào một đống rác lớn. Một 
anh chàng trẻ tuổi người Mỹ vốn đã có nhiều tỷ Đô-la khi ngủ dậy thấy tài sản của mình được tăng thêm 4 tỷ Đô-la nữa. 
Những người phụ nữ, cả những người đang mang thai ở Dafur, 
Sudan hàng ngày phải đi bộ tới 3 tiếng đồng hồ dưới nắng nóng 
thiêu đốt mới lấy được một ít nước mang về cho cả gia đình 
để nấu ăn, uống, tắm, giặt. Đại để đó là những gì đang xảy 
ra ở khắp nơi trên Trái Đất. 
Đừng giải thích tại sao nữa, bởi người ta đã 
nói quá nhiều rồi. Nếu có thể, mà hoàn toàn có thể, 
bạn hãy làm cái gì đó có ý nghĩa hơn. Ví dụ như bớt hoang 
phí hơn một chút trong cách sống của mình. 
Chẳng quá khó đâu, nếu như bạn cảm thấy cái 
thế giới đầy bất công này không thể cứ tiếp tục mãi 
như vậy, nhất là khi trong đó có cả sự góp phần của chính bạn.

Việc khó và việc dễ


Tranh đấu cho một thế giới tốt đẹp hơn là việc khó ít 
người dám làm và thành công. Nhưng ai cũng có thể làm 
một việc dễ hơn nhiều là mỉm cười mỗi khi nhìn 
thấy người khác, và thậm chí khi chỉ có một 
mình. Khi mà hàng triệu, hàng tỷ người làm như vậy, 
bạn chưa thể biết được thế giới sẽ tốt đẹp hơn 
như thế nào đâu.

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

Độc thư Đạo


Cuốn sách nào, kể cả thứ mà bạn cho là "tầm thường" 
thì cũng vẫn là một công trình mà người viết đã bỏ nhiều 
tâm huyết và suy nghĩ của mình thì mới làm ra được và vì 
thế, cuốn sách nào cũng đáng trân trọng và thường là có 
một cái gì đó có ý nghĩa. Còn việc đọc những sách loại kiệt 
tác trí tuệ và tâm hồn của loài người, được viết ra bởi các vĩ 
nhân, các bậc "thánh hiền" của mọi thời đại thì có lẽ ta phải 
có một thái độ thật kính cẩn, trang nghiêm, vứt bỏ hết mọi 
loại "ý kiến" luôn đầy ắp trong đầu ta. Thậm chí ta phải tìm 
một nơi, một thời điểm thật tĩnh lặng để có thể lắng nghe cho 
kỹ lời dạy của các bậc thầy. Người Nhật có "trà đạo" là một 
nghi thức cổ xưa để trân trọng việc uống trà. Có lẽ nên tạo ra 
một nghi thức "đọc sách đạo".

Bỏ lối mòn


Bạn có hay chê bai và thích nói xấu người khác không? 
Nếu có thì bạn hãy yên tâm, vì mọi người cũng đều có 
thói quen như vậy cả. Có lẽ đó là một thứ "lỗi hệ thống" 
mà loài người mắc phải không biết từ bao giờ. Nó làm lỡ 
của ta bao nhiêu cơ hội học hỏi từ người khác. Nó cản trở 
sự tiến bộ của con người và vì thế cần thay đổi cái 
"chương trình đã lập sẵn" này. Lần sau, khi gặp hay nói
đến một ai đó, thay vì ngoan ngoãn chịu tuân theo sự điều 
khiển tự động của cái "chương trình" đó, bạn thử xem người 
ấy có gì hay đáng để bạn học tập không. Cứ như thế nhiều lần, 
có thể bạn sẽ thay đổi được cái "lối mòn" cũ trong đầu bạn. 
Và biết đâu, cuộc sống của bạn cũng đổi thay.

Thứ Tư, 24 tháng 7, 2013

Không đề


Đừng quá tin vào những suy nghĩ của mình. 
Cũng như nước trên sông, như mây trên trời, 
chúng có thể thay đổi.

Thứ Ba, 23 tháng 7, 2013

Kẻ đồng lõa


Bạn có "thâm thúy" bao nhiêu mà chẳng có một 
chút nhân từ trong đó thì có lẽ bạn cũng chỉ là kẻ 
đồng lõa với cái ác mà thôi.

Một mình


Một mình lặng lẽ
Bước chân trên đường...*
Một mình lênh đênh 
Mịt mù biển lớn
Hãy giữ cho ngọn đèn luôn sáng
Giữ sức mình, bờ bến còn xa. 

*Thơ Lec-môn-tốp

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013

Đừng chạy trốn!


Bạn chỉ có cuộc đời này, ở nơi này, vào 
lúc này mà thôi. Đừng than vãn và chạy trốn nữa.

Thứ Ba, 16 tháng 7, 2013

Cái miệng giếng


Đầu ta - cái miệng giếng
Qua đó ta nhìn đời
Rồi than sao nó hẹp?
Đời chỉ có thế thôi?

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

Người lớn và Trẻ con


Những điều người lớn có thể dạy cho trẻ con 
không quan trọng bằng những gì ta phải học ở chúng.

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

Đừng to tiếng


Nếu bạn không thể "dạy dỗ" được chính mình thì 
liệu bạn có đủ tư cách để "dạy bảo" người khác không?

Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013

Không đề


Dù bạn là bất cứ ai và đang ở bất cứ nơi nào, 
hãy biết ơn vì hôm nay bạn đã được sống 
một ngày bình yên. Đơn giản là vì không ai 
có thể chắc chắn rằng ngày mai sẽ tiếp tục 
được như vậy.

Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013

Vay và Trả


Khi ra đời, ta bắt đầu nhận. Ta nhận món quà lớn 
của Tạo Hóa cho ta sinh ra làm người trên đời qua 
cha mẹ ta. Ta nhận sự nuôi dưỡng yêu thương của 
cha mẹ và mọi người xung quanh. Lớn lên đi học, ta 
nhận sự giáo dục của nhà trường. Rồi ta đi làm và 
vẫn tiếp tục nhận được sự dạy dỗ và nuôi dưỡng của 
cuộc đời. Khi trưởng thành tới một mức nào đó, ta 
phải bắt đầu quá trình trả. Ta trả lại cho Trời Đất và 
cuộc đời những gì ta đã nhận. Nếu có thể, ta phải trả 
thêm một phần riêng của mình, tương tự như là trả lãi 
vay ngân hàng vậy. Cuộc đời trọn vẹn là một cuộc đời 
vận động theo vòng tròn vay và trả. Sống một chiều theo 
đường thẳng, chỉ có vay mà không trả, chỉ có nhận mà 
không cho là tham lam, vô ơn và ăn quỵt.

Một "bản năng gốc"?


Ở thế kỷ 20, một nửa loài người hồ hởi hoặc bị bắt 
buộc đi theo một mô hình xã hội mới “không có 
người bóc lột người” xây dựng theo ý tưởng của 
một triết gia Đức ở thế kỷ 19 có tên là Karl Marx
Hàng triệu người đã đổ ra không biết bao nhiêu là 
nhiệt tình, công sức, mồ hôi, nước mắt và xương máu 
chỉ để cuối cùng nhận ra rằng đó là một sự không 
tưởng. Điều kinh ngạc là hầu như không ai nhận rõ 
 một cách chắc chắn sự không tưởng đó cho đến khi 
Liên Xô, “thành trì vững chắc của phe XHCN” bỗng 
nhiên sụp đổ tan tành vào năm 1991. Nguyên nhân 
của sự thất bại này thì các chuyên gia đủ các loại đã 
“phân tích” quá nhiều. Có lẽ, tựu trung lại thì các nhà 
sáng lập và chủ trì việc thực thi mô hình xã hội này 
dường như không tính đến bản chất cố hữu từ ngàn 
xưa của con người là tư hữu. Mà có lẽ, yếu tố này 
cũng đã được tính đến nhưng người ta tin rằng có thể 
xóa bỏ nó bằng những cách như "tập thể hóa", "xây 
dựng con người mới XHCN", "tinh thần làm chủ tập 
thể",v.v. Nhưng tư hữu có lẽ cũng là một bản năng gốc, 
bản năng sinh tồn của con người, gần tương tự như ăn, 
ngủ hay tình dục vậy và đơn giản là không thể xóa bỏ nó. 
Không biết rồi đây, một "lãnh tụ thiên tài" mới nào đó có 
lại xuất hiện và lại đưa loài người vào một cuộc thí nghiệm 
mới nào không. Không ai có thể biết trước lịch sử cho đến 
khi nó xảy ra. 

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2013

Phức tạp hay Đơn giản?


Xã hội loài người có vẻ quá phức tạp. Đó là vì người ta đeo 
những cái mặt nạ khác nhau để che dấu cái mặt thật của mình. 
Cởi bỏ mặt nạ đi, người ta sẽ không khác nhau là mấy. Cái mà 
đa số theo đuổi có thể khác nhau về tên gọi và tiểu tiết mà tựu 
trung lại thì khá là đơn giản. Đó là quyền lực, danh tiếng, tiền 
bạc và khoái lạc.

Phá và Xây


Người ta thích phá lắm vì ném đá vào một cái tủ kính bầy 
hàng ở một khu phố sang trọng cho nó vỡ tan tành hay 
"ném đá" vào một người nổi tiếng thì không khó lắm. 
Nó lại còn cho người ta, nhất là người trẻ tuổi cái cảm giác 
mạnh, là "dám làm", là “anh hùng”, v.v.. Phá thường do sự 
bực tức, ghen tỵ và căm ghét. Mà những thứ này sẵn lắm. 
Xây thì khó hơn bởi nó đòi hỏi sự tĩnh lặng, cẩn thận, chăm 
chú, bền bỉ, trách nhiệm và nhiều khi cả tình yêu. Những 
phẩm chất này không có nhiều. Bởi thế người ta thích phá 
hơn xây. Phá và xây cái gì, dù là một cái tủ kính, một ngôi 
nhà, một con người, một mối quan hệ, một cấu trúc xã hội, v.v. 
cũng thế thôi. 

Thứ Bảy, 6 tháng 7, 2013

Giấc mơ nào lớn nhất?



Phần lớn chúng ta quên mất là đang được sống trong 
một giấc mơ lớn nhất đã thành hiện thực. Bạn không 
tin sao? Hãy nhớ lại những lần ốm đau bệnh tật hành 
hạ thì suốt ngày đêm bạn mong mỏi điều gì nhất?