Đời ai cũng đến điểm cuối thôi
Ngoảnh lại ngoảnh đi sắp hết rồi
Mỗi ngày là một cuộc đời khác
Sao không làm tươi mới bạn ơi
Đời ai cũng đến điểm cuối thôi
Ngoảnh lại ngoảnh đi sắp hết rồi
Mỗi ngày là một cuộc đời khác
Sao không làm tươi mới bạn ơi
Lẳng lặng mà xem cái trò chơi
Kẻ cười người khóc chó thành voi
Phút chốc sự nghiệp thành mây khói
Vẫn thế xưa nay tấn trò đời
Người xưa cứ lần lượt ra đi
Dòng sông chảy mãi còn lại chi?
Một cái bóng mờ trên ảnh cũ
Lao tâm khổ tứ để làm gì?
Chùa phủ miếu đền vạn người chen
Danh lợi bạc tiền vẫn thế thôi
Cầu Phật mấy ai theo lời Phật
Đưa lối dẫn đường vẫn quỷ ma
Cuộc đời cứ thế lặng lẽ trôi
Ai cười ai khóc cũng mặc thôi
Đường ai nấy đi không thể khác
Vô sản năm châu đâu cả rồi?
Bi hài là vở kịch xưa nay
Vua truồng diễu phố vẫn vỗ tay
Vạn tuế muôn năm ai dám khác?
Tại đám thần dân? Tại thợ may?
Đập phá mãi rồi cũng tan hoang
Nền cũ biết xây cái gì đây?
Sao sớm lá thu còn ai nữa?
Hào kiệt đâu rồi nghĩ tái tê
Nắng ấm chiều xuân lại sáng lên
Vắng lặng con đường mỗi mình ta
Ngẩng lên bầu trời xanh thăm thẳm
U ám tan rồi nhẹ bước chân
Cuộc đời của bạn
Cuộc đời của tôi
Hay bất kì ai
Một dấu chấm mờ nhạt
Đâu đó trong vô tận mênh mông
Tương lai và quá khứ
Sao cứ to chuyện thế
Có ý nghĩa gì đâu
Đống giấy cũ lâu năm
Bao yêu thương nhiệt huyết
Đi theo người xưa hết
Chỉ còn lớp bụi thời gian
Xầm xì rồi cũng hửng nắng thôi
Rồi mưa rét buốt lại tiếp theo
Trời Đất một vòng quay muôn thuở
Sinh lão bệnh tử rồi lại sinh
Triết lý bao nhiêu vẫn thế thôi
Chi bằng lặng ngắm Đất Trời quay
Vạn vật đều Trời sinh Đất dưỡng
Lồng lộng mênh mông chẳng lọt ai
Lâu ngày lại nhớ tới bạn xưa
Nào ngờ Anh đã về nơi xa
Trí tuệ hào hoa Con Người ấy
Ở đời như Anh được mấy ai
Quyển lịch lại tiếp tục sang trang
Tất cả vào quá khứ mênh mông
Là ai cũng chẳng là ai hết
Bồng bềnh còn lại một đám mây
CHÚC mãi chúc hoài chúc gì đây?
MỪNG vui buồn khổ cứ đổi nhau
NĂM mới năm xưa đâu có khác?
MỚI là phải mới ở trong tâm