Thứ Tư, 20 tháng 4, 2011

Giận mà Thương

Người Việt xưa, hình như ở vùng Nghệ Tĩnh, có câu hát “Giận thì giận mà thương thì thương”. Có lẽ đây là lời một cô gái trách người mình yêu. Suy rộng ra, chúng ta có bao nhiêu điều đáng trách, đáng giận đối với người khác và đối với bản thân mình. Nhưng trách và giận thôi thì chưa đủ. Chúng ta cũng phải thương nữa. Thương lắm chứ, vì chúng ta ai chả muốn mình anh minh, cao thượng, bao dung, rộng rãi và tốt bụng. Sinh ra chúng ta vốn là thế mà. Nhưng rồi không hiểu sao cuộc sống này cứ dần dần xô đẩy chúng ta thành tăm tối, tham lam, hẹp hòi, ác ý và ích kỷ. Nếu có duyên may, ta nhận ra thực trạng này thì rất có thể ta bắt đầu biết thương mình và thương người. Đó chính là con đường đưa chúng ta tới một cuộc sống tốt đẹp hơn khi con người tử tế với nhau hơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét