Hồi bé có lẽ chúng ta
đều biết chuyện "gà mái rụng lông". Đại khái là có một con gà mái bị
rụng một cái lông. Gà ta thấy chuyện này rất nghiêm trọng nên kể cho vịt nghe.
Vịt lập tức đi kể lại cho ngan. Rồi ngan kể tiếp cho ngỗng, v.v. Con nào khi kể
lại cũng tăng thêm số lông rụng cho câu chuyện của mình “giật gân” hơn. Câu
chuyện sau khi đi vòng quanh sân nhà thì lại quay về chính chị gà mái đó, chỉ
khác là trong “phiên bản” cuối cùng này, gà mái đã bị rụng trụi hết cả lông. Thực
ra thì chúng ta đều ít nhiều giống các con vật trong câu chuyện trên. Chúng ta
đều rất thích “quan trọng hóa” chuyện của mình, thích “hóng hớt” chuyện “giật
gân” về người khác để mang đi “buôn” tiếp và không quên thêm ít “dấm ớt” cho nó
mùi mẫn và hấp dẫn hơn. Ngày nay có khá nhiều báo chí loại “lá cải” chuyên đăng
những thứ “giật gân” mà đại loại có thể gọi là chuyện “gà mái rụng lông”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét