Khi xưa, đói kém, áp bức,
bất công, dốt nát và khổ đau tràn ngập thế giới. Thời ấy, những người thông
minh nhất ở cả phương Đông và Tây đều cho rằng con người phải chịu đựng và sẽ đỡ
khổ vì có thể sau khi chết được lên một cõi sướng hơn như Thiên Đàng hay sẽ được
sướng hơn ở kiếp sau. Có lẽ những hứa hẹn về những “phần thưởng” mơ hồ trong
tương lai như thế không thuyết phục được đại đa số. Vì thế người ta đi tìm cách
khác để thoát khổ. Người phương Tây nhờ sớm phát triển khoa học kỹ thuật đã tạo
ra những thay đổi to lớn. Cuộc sống của họ được cải thiện vượt bậc vì làm ra nhiều
của cải vật chất hơn hẳn thời xưa. Xã hội và cuộc sống tinh thần của họ theo đà
đó cũng có những tiến bộ căn bản. Phương Đông sau đó cũng học theo và cũng đạt được
những tiến bộ đáng kể. Cái khổ của con người thì vẫn còn đó và sẽ không bao giờ
hết, nhưng có lẽ đã giảm nhiều. Vậy có thể nói không phải là thần thánh chúa phật
nào, mà chính là những con người thông minh và thực tế đã và đang dẫn dắt loài người
thoát dần cái khổ đau triền miên tê tái của cuộc đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét