Thứ Tư, 19 tháng 10, 2011

Cái gì quan trọng hơn?

Mấy hôm nay, hàng triệu người Trung Quốc bàng hoàng và tức giận sau khi xem clip một bé gái 2 tuổi ở miền nam TQ bị đến hai chiếc xe tải liên tiếp chẹt qua mà sau đó lái xe vẫn đi tiếp. Sau đó, có đến hai chục người qua đường nhìn thấy nhưng vẫn thản nhiên đi qua. Điều đau lòng là sự thờ ơ đến tàn nhẫn của những người qua đường ấy. Nhưng hãy đừng vội lớn tiếng chỉ trích. Có lẽ họ cũng chỉ như chúng ta thôi. Chúng ta sẽ có cả ngàn lý do “chính đáng” để cũng “nhắm mắt” đi qua mà không làm gì cả. Cái gì đã làm cho chúng ta trở nên thờ ơ vô cảm trước nỗi đau của người khác? Đoạn clip còn cho thấy một người phụ nữ lớn tuổi làm nghề nhặt rác sau đó đã bế bé gái vào bên trong và tìm bố mẹ cháu. Hàng triệu người đã cảm động về hành động này và nhiều người gọi người phụ nữ này là Bồ tát từ bi tái hiện cứu giúp đời, v.v. Trả lời phỏng vấn của báo chí, bà nói là bà chẳng nghĩ gì cả, thấy người bị nạn thì phải giúp, thế thôi. Tại sao một việc làm thật bình thường như vậy mà lại được coi là cao quý đến thế? Có lẽ là vì ngày nay, những việc vốn bình thường và tự nhiên ấy đã trở thành hiếm hoi trong một xã hội mà con người ích kỷ cao độ trong cuộc theo đuổi tiền bạc danh lợi. Gần đây, BBC có đưa tin là nền giáo dục của TQ như ở Thượng Hải và Hồng Kông được liệt vào hàng đầu thế giới. Có lẽ đánh giá đó chỉ dựa theo khả năng toán, vật lý hay tin học. Nếu lòng nhân ái mà cũng là một môn học thì có lẽ chúng ta sẽ có một bảng xếp hạng khác. Ở TQ, VN và các nước đông Á khác, đã có một thời mà trọng tâm của giáo dục là chữ NHÂN, nói nôm na là lòng nhân ái, tình yêu con người. Câu chuyện trên của bé gái TQ một lần nữa nhắc ta cái gì là quan trọng hơn trong cuộc đời này.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét