Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011

Khoảng trống vô tận


Trong vũ trụ có một vật thể bí ẩn mà các nhà thiên văn học gọi là “Lỗ Đen”, có lẽ vì họ không thể nhìn thấy nó. Lỗ Đen có một sức hút khủng khiếp. Mọi vật đi qua nó như ánh sáng, các vật thể vũ trụ khác, các hành tinh, thậm chí cả những vì sao đều bị nó hút vào và biến mất trong một khoảng không vô tận mà không để lại bất cứ dấu vết nào. Có thể nói phần lớn chúng ta cũng đều là những “lỗ đen”. Cái khoảng trống trong ta cũng thật khủng khiếp. Đầu tiên là nó hút tiền bạc, nhà cửa, đất đai và các thứ của cải vật chất khác với hy vọng là cái “lỗ đen” sẽ được lấp đầy. Nhưng tiền bạc có thể làm cho người ta có cảm giác thỏa mãn, phấn chấn được lúc mới đầu. Nhưng rồi thì cái cảm giác vẫn thiếu một cái gì đó quay lại. Sẵn tiền bạc, người ta nghĩ chắc là giải trí và thú vui sẽ lấp được chỗ trống. Thế là người ta đi du lịch, bù khú bạn bè, xem ti vi, ca nhạc, bóng đá, rượu bia, cờ bạc, tình dục hoặc các thứ giải trí khác, thậm chí cả ma túy. Rồi thì từ thiện, mà có lẽ cũng chỉ là một thú vui làm đẹp lòng mình của kẻ giàu. Nhưng rồi cái vui cũng chỉ được chốc lát để rồi lại nhường chỗ cho cái cảm giác chán chường nhạt nhẽo. Có người nghĩ kiến thức sẽ lấp đầy khoảng trống. Thế là họ ra sức đọc sách báo và thu gom đủ loại bằng cấp và kiến thức đông tây kim cổ để tìm lối thoát. Nhưng càng nhiều kiến thức thì lại càng nặng đầu và rối trí. Có người thì cố lấp đầy cái thùng không đáy ấy bằng công việc bù đầu ngày đêm. Có người thì lại đi nhà thờ, chùa chiền, theo các ông thầy tâm linh, tham gia các hoạt động chính trị hay tôn giáo, các thứ tập luyện khắc khổ, v.v. và v.v. Nhưng dù có làm gì, có đi đến đâu, có sở hữu bao nhiêu, có ép xác khổ hạnh đến thế nào đi nữa vẫn khó mà lấp đầy cái khoảng trống rỗng vô tận trong ta. Đó là nỗi khổ của loài người, hay ít nhất là của những người có bộ óc phát triển đầy đủ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét