Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

Con Cánh Cam


Một con Cánh Cam
Cố chui qua cửa sổ
Ơi chú Cam nhỏ
Mi thích thì vào chơi
Ngoài kia tối rồi
Trong này vẫn sáng
Mi đi tìm ánh nắng?
Cứ lao vào đèn cây
Thôi ta đi ngủ đây
Mi ngủ đi Cam nhé
Sớm mai trời thức dậy
Thấy Cam đã chết rồi
Trông dáng thật thảnh thơi
Như là đang nằm nghỉ
Làm ta bỗng chợt nghĩ
Đời đơn giản thế sao?
Chết sống có khác nào
Đời Cam thế mà sướng 
Ta vẩn vơ từ sáng
Đời người có hơn gì?
Chút tiền bạc
Chút khoái lạc
Chút hư danh
Phải chăng là tất cả?
Mà biết bao nỗi khổ
Nhọc nhằn sáng tới đêm
Phật dạy rồi cứ quên
Đời - ấy là bể khổ
Nhưng chúng ta cứ bỏ
ngoài tai chả thèm nghe
Cái chúng ta thích :
Lặn ngụp
Trong bể đời nhơ nhớp
Mong vơ vét được tất
Của cải và chức quyền
Làm sao thật nhiều tiền
Tiếng tăm và danh vọng
Để cuối cùng
Thành công hay thất bại
Thì vẫn khổ vẫn đau
Thế là oán trách nhau
Trách luôn cả Trời Đất
Rồi thì tới lúc chết
Lại vật vã kêu gào
Thật vô nghĩa làm sao
Chả khôn bằng Cam nhỏ
Vẩn vơ ta cứ nghĩ
Giá ta được như Cam.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét