Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

"Di chúc"


Khi đời tôi đã "xong"
Xin đừng khóc than và nước mắt
Hãy nghĩ làm cái gì tốt nhất
Để khỏi bỏ đi cái "đống rác" này
Nếu ai cần mòn mỏi đêm ngày
Hãy đem cho người ta nội tạng,
nếu còn có thể sử dụng
Ước gì xã hội tiến mau
Đổi thay hết mọi suy nghĩ
Thân tôi thực ra cũng chỉ
Là những chất hữu cơ
Tại sao không nghĩ ngay bây giờ
Sẽ "chế biến" nó thành phân bón!
Như thế thật là nhanh chóng
Ta "trở về cát bụi" càng mau
Góp chút cuối cùng cho đất thêm màu
Nơi đất hoang núi trọc
Giúp cây rừng nhanh mọc
Giúp đất bớt khô cằn
Cho Trái Đất bớt điêu tàn 
Cho Con Người bớt khốn khó  
Còn hơn là chôn vùi trong mộ
Một đống sắt thép đá bê-tông
Cứng khô và lạnh lẽo vô cùng!
Sao ấm áp bằng trong lòng Đất Mẹ
Còn hồn tôi
vẫn cùng Người 
bay trong Vũ Trụ
Vẫn lang thang giữa các Vì Sao
Ôi Bầu trời và Trái Đất tôi yêu
Mãi mãi bên Người dù nát tan thành cát bụi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét