Ước gì mỗi buổi sớm mai
Khi
thức dậy lại được sinh ra
Là
con người mới
Như
đứa trẻ nhìn cuộc đời với bao điều lạ
Xung
quanh tràn ngập niềm vui
Ai
cũng đáng yêu
Chẳng
ai là đáng ghét
Bỏ bớt đi những điều bao năm đã học
Bao kiến thức kinh nghiệm hãm giam
Con
người trong ngục tù thành kiến
Nào
là chủng tộc, giàu nghèo, tôn giáo,
Nào
là giai cấp, chủ nghĩa, quốc gia …
Bỏ hết đi
rác rưởi nghẹt đầy trí óc
Chỉ
còn lại cái đầu trống rỗng
Để chỉ chứa tình thương
Viển vông?
Đúng thế
Nhưng sao lại không?
Đúng thế
Nhưng sao lại không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét