Lặng người tôi đứng trước bình minh
Sớm mai mưa dịu dàng đến thế
Sao ta cứ mãi đi tìm Thượng Đế
Người đâu ở nhà thờ hay góc tối nhà ai?
Người ở ngay đây và khắp nơi nơi
Là ánh nắng và giọt mưa sớm nhẹ nhàng rơi
Người ở trong bạn và trong tôi
Là đất trời cỏ cây, là làn gió mát
Là cánh đồng xa bên kia bát ngát
Lúa vàng thơm mùa gặt tới rồi
Vẩn vơ gì nữa "triết gia" ơi
Ý nghĩa cuộc đời sao không là chính nó?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét