Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014

Chị vẫn luôn tin vậy


Một thúng hoa tươi
Chiếc xe đạp cũ
Chầm chậm ven hồ Chị dắt
"Hoa tươi ai mua không?"
Đôi mắt Chị quầng thâm
Dấu vết bao đêm khó ngủ
Nỗi buồn đau quá khứ
Tuổi già, đau ốm, cô đơn
Hôm nay người ta tặng hoa
Cho chị em phụ nữ
Cánh đàn ông sành điệu ga-lăng
Ai để ý một bà già đau khổ?
Chị đứng ngoài lề, trong góc tối
Cho đỡ vướng đường những chiếc xe sang
Để tránh mấy chú "dân quân"
Hằm hè bặm trợn đá tung, giật đổ
"Này bà già có biết văn minh thành phố?
Hãy nhanh nhanh biến về quê!"
Phải rồi, Chị chính từ nơi đó ra
Quê hương những cánh đồng ngày nào 5 tấn
Xứ quê mùa đã bao đời nuôi sống
Bao nhiêu thế hệ cậu ấm cô chiêu?
Tuổi hai mươi để lại chiến trường xưa
Đêm ngày đếm bom rơi để đào cho hết
Bao cô gái trẻ chỉ còn là bụi đất
Đâu phải để ai biết, ai ơn?
Hôm nay ngày đàn ông tặng hoa
Nhưng chẳng phải cho những người như Chị
Chị là con người của quá khứ
Luôn mang trong mình nỗi đau khổ lớn lao
Phật bảo đời là bể khổ mênh mông
Luôn cần có người mang vác
Mấy ngàn năm Chúa Giê-su gánh cây thập tự ác
Luôn cần ai đó đỡ đần
Niềm vui của Chị ở sâu thẳm bên trong
Đâu cần phô trương, đâu cần ai hiểu
Nụ cười Chị như nhẹ nhàng thoáng hiện
"Ai hoa tươi không?"
Rồi sẽ có ngày Trái Đất là thung lũng Tình Yêu
Chị vẫn luôn tin vậy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét