Con người có thân và tâm, nói nôm na theo ngôn ngữ
hiện đại là phần cứng và
phần mềm. Dù lúc còn trẻ thân
người ta có đẹp đẽ, khỏe mạnh đến mức nào đi
nữa thì
cuối cùng ai cũng già đi, đau ốm, xấu xí, tàn lụi và chết.
Cái tâm thì suốt
đời ham muốn và không bao giờ có
thể
thỏa mãn. Con người khổ vì thế. Phật nhận ra nỗi
khổ này và tìm cách giúp loài người thoát khổ. Đó là
chấp nhận
sự có hạn - hay là vô thường - của thân
và giảm bớt rồi
chấm dứt ham muốn của tâm. Chỉ có
như thế mới thoát được
nỗi khổ đời người. Nhưng xưa
nay chẳng mấy
ai hiểu đúng và theo được lời Phật dạy,
ấy
là chưa nói đến nhiều kẻ cố tình hiểu sai để lừa gạt
người khác. Ý của Phật tốt
đẹp và không khó hiểu.
Nhưng bản ngã quá tham lam của con người muốn sống
mãi, còn ham muốn của nó thì vô
hạn. Do đó con người
khó mà thoát khổ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét