Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015

Dưới bóng cây



Có khi nào bạn thảnh thơi
Ngồi dưới bóng cây
Ngắm nhìn trời xanh nước biếc
Mấy chú ong bên nhụy hoa mải miết
Cánh hoa lạnh ướt giọt sương
Vài chú bé con đùa nghịch ven đường
Có gì mà các con cười vui thế?
Nắng ấm lên sương tan dần trên lá
Chị hàng xén rong nở nụ cười
Bác mua gì giúp em với bác ơi
Mấy hôm vừa rồi trời rét quá
Ở đâu đó người ta vẫn tranh đấu
Hy sinh cho "lý tưởng" của mình
Có một lần giữa đám biểu tình
Paris sục sôi xuống đường trong lạnh giá
Bỗng nhiên từ cửa sổ nhà ai đó
vang lên khúc hát của John Lennon
Nothing to kill or die for
Cả đám đông như bừng tỉnh thức
Nhiều người cùng hòa theo tiếng hát
Để hướng về một thế giới ngày mai
Chẳng còn hận thù, tôn giáo, tham lam
Bốn biển mọi người đều là anh em
Đấy sẽ là một Thiên Đường, có lẽ
Nhưng dòng đời tự ngàn xưa vẫn thế
Xuân hạ thu đông lại tới xuân
Vẫn giàu nghèo, hận thù, chia rẽ, chiến tranh
Nổi chìm nhân gian chưa bao giờ dứt
Nhưng biết đâu một ngày sẽ khác
Chẳng có gì mãi mãi bao giờ
Khóm hoa im lặng dưới sương mờ
Bỗng rực sáng lên trong nắng
Mặt nước long lanh ngàn sao lấp lánh
Vòm lá xum xuê phủ bóng bạn ngồi
Thiên Đường ở đâu mà bạn mãi đi tìm?

Thứ Tư, 14 tháng 1, 2015

Nạn đói lớn Ất Dậu 1945



Có là gỗ đá mới không thấy tái tê
với những gì xảy ra năm 1945:
Hai triệu người Việt Nam chết đói!
Những con đường từ Hà Nội vi vu xe bạn lái
Nam, Bắc, Đông, Tây năm ấy ngập xác người
Gọi là "người" có lẽ không còn đúng nữa rồi
Bởi đó chỉ là những con ma đói
Tả tơi da bọc xương lặng câm không nói
Gục chết bên đường ai ở đâu cứ đó nằm nguyên
Chẳng ai còn sức mà lo cất chôn
Đoàn ma người ấy vẫn cố lê bước
Hà Nội kia rồi, kìa một đống rác
Biết đâu trong đó còn chút gì có thể ăn?
Nhưng bếp các nhà Hà Nội cũng lạnh tanh
Chỉ còn cháo loãng cầm hơi, có gì đâu mà vứt rác
Cố giữ chút sức tàn để còn đi nhặt xác
Những hố nông đào vội ở công viên
Cả trăm người một hố lấp lại qua loa
Bởi ngoài kia hãy còn hàng núi xác
Không chôn nhanh thì dịch bệnh lan, tất cả sẽ chết
Có những cái xác còn thều thào "tôi chưa chết đâu"
Có bé còn cố bú mẹ, khóc oe oe
Mẹ chết khô lâu rồi, làm gì có sữa
Có nhà sáng ra mở cửa
Mấy cái xác đổ kềnh như những khúc gỗ khô
Hãy bớt ngợi ca lịch sử mấy ngàn năm
Trong sách giáo khoa có học sinh nào để ý
Những người sống sót Ất Dậu năm ấy
Những nhân chứng sống vẫn còn kia
Lịch sử thật đã quá đau thương
Đâu cần các sử gia tưởng tượng
Hãy bớt học thuộc lòng những "chiến công vang dội"
Tiêu diệt được x tên địch, phá được đồn y
Kiểm tra xong, đủ điểm rồi là các em quên
Nhưng "quên" nạn đói Ất Dậu năm 45
Sẽ thật sự là vô tình, vô ơn, là tội ác
Có nhiều quá không những công trình chỉ để được "nhất"
Để thỏa cái thói háo danh
Mà lại thiếu một tượng đài đại họa năm ấy 45
Nạn Đói Lớn Ất Dậu.

Thứ Hai, 12 tháng 1, 2015

Hửng nắng



Giá rét hôm qua vẫn còn vương
Trời đất hôm nay sáng bừng lên
Bồng bềnh trời xanh làn mây trắng  
Lung linh nước bạc cá đùa vui

Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015

Cảnh đầu năm 2015




Trời xanh xanh thẳm vút lên cao
Mặt hồ long lanh vạn vì sao
Hoa lá cỏ cây bừng trong nắng
Mờ xa tít tắp bóng thuyền ai