Buổi
sớm mai
Bỗng
văng vẳng lời ca tha thiết
Je t'aime, je
t'aime*
Đó
là lời người đàn bà hát
Em yêu Anh
Thông
điệp xưa như Trái Đất
Em yêu Anh
Rồi
ta sinh cái đẻ con
Rồi
nuôi chúng khôn chúng lớn
Đời
là thế
Còn
cần gì nữa đâu?
Người
đàn ông vẫn cứ lắc đầu
Bởi
họ tin còn nhiều chuyện lớn
Nào
là Thánh, là Trời, là Đạo, là Chúa
Nào
là cờ xanh, cờ vàng, cờ đỏ, cờ đen
Họ
vừa lừa vừa ép đám trẻ tuổi đôi mươi
Lao
vào giết nhau vì "việc lớn"
Rồi
kẻ chủ mưu trở thành vị thánh
Để
dân dựng tượng khắp nơi
Cho
đến khi "chủ nghĩa" mới ra đời
lại
đập đi rồi xây tượng mới
Tấn
trò này diễn khắp thế giới
Đó
là tác phẩm của đàn ông
Kẻ
ưa thích những thứ viển vông
Cuộc
Sống và Tình Yêu ư?
Có
gì mà quan trọng?
Người
Đàn Bà từ xa xưa vẫn gọi
Je t'aime!
Anh
yêu ơi, em vẫn đợi!
Em
mong anh hãy tỉnh ngộ
Đó
là câu chuyện cổ xưa
Có
lẽ tự thuở Adam và Eva
Người
Đàn Ông và Đàn Bà
đầu
tiên trên Trái Đất.
*Một
bài hát tiếng Pháp của nữ ca sỹ Lara Fabian
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét