Thứ Tư, 5 tháng 10, 2016

Bertrand Russell



Bertrand Russell (1872 – 1970) là một triết gia Anh. Ông cũng là nhà toán học, sử gia, nhà văn, nhà hoạt động xã hội. Đi đầu trong phong trào chống chủ nghĩa đế quốc, ông vận động chống Hitler, phê phán sự độc tài toàn trị của Stalin, ủng hộ giải trừ vũ khí hạt nhân. Ông cực lực phản đối cuộc chiến tranh của Mỹ ở Việt Nam. Ông được giải thưởng Nobel về văn học năm 1950. Bertrand Rusell là một trí tuệ và nhân cách lớn của thế kỷ 20.  

Đừng ngại có ý kiến kỳ quặc. Tất cả những gì bây giờ được chấp nhận cũng đều từng bị coi là kỳ quặc cả.

Lý do cơ bản làm cho thế giới hiện đại trục trặc đó là bọn ngu thì chắc như đinh đóng cột, còn kẻ thông minh thì lại đầy hoài nghi.

Có ba niềm say mê đơn giản và vô cùng mạnh mẽ dẫn dắt cả đời tôi: ham muốn tột độ với tình yêu, theo đuổi kiến thức và sự thương cảm vô bờ với khổ đau của loài người.

Tôi sẽ chẳng bao giờ chịu hy sinh vì những niềm tin của mình vì tôi có thể sai.

Sợ hãi là căn nguyên chính của mê tín và một trong những căn nguyên chính của cái ác.

Thời nào mà tôn giáo càng mạnh, niềm tin giáo điều càng sâu, thời đó cái ác càng lớn, mọi việc càng tệ hại hơn và người ta làm đủ mọi điều ác nhân danh tôn giáo.

Kẻ ngu không thể nói lại đúng những điều mà người khôn nói bởi anh ta vô tình diễn giải điều nghe được thành thứ anh ta có thể hiểu.

Khi người ta tin rằng công việc của mình là cực kỳ quan trọng thì đó là một trong các triệu chứng là não sắp hỏng.

Cái tệ nhất ngăn cản ta sống tự do và cao thượng là sự bận tâm với việc sở hữu của cải.

Người ta sợ tư tưởng hơn mọi thứ trên đời vì chúng lật đổ, phá hoại và khủng khiếp. Chúng không xót thương đặc quyền đặc lợi, các cơ cấu và tổ chức hiện hành, các thói quen tiện nghi. Chúng vô chính phủ và vô luật lệ. Chúng bàng quan với thẩm quyền và cả sự thông thái đã qua thử thách của thời gian,

Chẳng thấy ai "buôn chuyện" về những điều tốt đẹp bí mật của người khác.

Nếu trong thế giới hôm nay có đông người mong muốn hạnh phúc cho bản thân mình hơn là mong điều bất hạnh cho người khác thì chỉ vài năm nữa là chúng ta có thiên đường.

Tình yêu và kiến thức đưa ta lên cao tới tận thiên đường. Thế nhưng lòng xót thương luôn kéo tôi trở lại trái đất. Trong tim tôi luôn vang vọng những tiếng rên đau đớn của trẻ em đói nghèo, những nạn nhân bị áp bức và tra tấn, người già không nơi nương tựa là gánh nặng cho con cháu, cả một thế giới cô độc, nghèo khổ. Tất cả là một sự báng bổ đối với cuộc sống con người. Tôi đau khổ vì tha thiết  muốn làm vơi đi những nỗi đau ấy mà chẳng thể làm gì được.

 Một ý kiến được chấp nhận rộng rãi không hề là bằng chứng là nó không cực kỳ kỳ quặc. Thực ra, do sự ngốc nghếch của đa số loài người, một niềm tin được truyền bá rộng rãi lại thường là một thứ ngu xuẩn mà không phải là thứ có ý nghĩa.

Bí mật của hạnh phúc là biết đối mặt với sự kiện là thế giới thật khủng khiếp, khủng khiếp, khủng khiếp.

Sự sợ hãi tập thể kích thích bản năng của bầy đàn. Nó có xu hướng sản sinh ra sự tàn bạo với những ai bị cho là không thuộc bầy đàn mình.

Nếu muốn dạy trẻ em suy nghĩ, bạn cần cư xử thật nghiêm túc ngay từ khi chúng còn nhỏ, giao cho chúng trách nhiệm, nói chuyện thẳng thắn, cho chúng quen với sự riêng tư và cô đơn, sớm hướng chúng thành người đọc và nghĩ những tư tưởng có ý nghĩa.

Bí mật của hạnh phúc là đây: Hãy để sự quan tâm của bạn càng rộng càng tốt và để cho những phản ứng của bạn đối với những gì và những người làm bạn quan tâm
càng nhiều sự thân ái và càng ít sự thù địch càng tốt.

Loại ý kiến được chấp nhận nhiệt liệt lại thường là những
thứ thiếu cơ sở vững vàng. Thực ra, sự cuồng nhiệt là thước đo mức độ thiếu lý trí. Chính trị và tôn giáo thường là những niềm tin cuồng nhiệt nhất.

Người là loài vật dễ tin và luôn cần có một cái gì đó để tin vào. Nếu thiếu một niềm tin có cơ sở tốt, người ta sẽ vẫn hài lòng với cả những thứ có cơ sở tồi.

Khoa học là cái người ta biết. Triết học là cái người ta không biết.  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét