Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2018

Những chuyện không đẹp


Hồi còn học lớp 1, người viết có lần theo mấy đứa trẻ hàng xóm ra Bờ Hồ chơi. Đi qua chỗ bà bán ổi, một đứa – có tiếng là nghịch ngợm – nói với bà hàng ổi: Cô ơi, đằng sau cô có cái gì kia kìa! Khi bà ta quay mặt ra phía sau, nó nhanh tay “thó” một quả ổi bỏ vào túi quần. Lũ chúng tôi cũng đua theo rồi bỏ chạy khi bà hàng ổi nhận ra là bị lũ trẻ lừa. Về nhà tôi còn khoái chí kể cho Mẹ nghe về “chiến tích” đó. Mẹ nghiêm mặt nói rằng đó là ăn cắp, là rất xấu và từ nay đừng bao giờ đụng đến những gì không phải của mình. Mẹ tôi vốn lớn lên trong một gia đình theo Thiên Chúa giáo. Có thể là hồi bé Bà đã được nghe các cha ở nhà thờ Sơn Tây kể những câu chuyện trong Kinh Thánh. Có thể trong đó có chuyện một kẻ ăn trộm vàng, sau bị phát hiện và bị dân chúng ném đá đến chết. Trẻ con mà cho nghe những chuyện như thế thì chúng nhớ suốt đời. Gần đây báo chí chính thống trong nước có đưa tin về vụ một công ty lớn của nhà nước bỏ ra số tiền tới 8 ngàn tỷ Đồng (khoảng gần 400 triệu USD) để mua lại một công ty truyền thông tư nhân. Trong khi giá trị thực của công ty này nhỏ hơn nhiều lần so với giá bán, có nhiều khả năng là hai bên đã thỏa thuân ngầm với nhau, tạo ra các giấy tờ để chứng minh rằng cái giá mua đó là rất “hời” so với giá thị trường quốc tế. Nghe nói các quan chức nhà nước đã chia nhau số tiền chênh lệch rất lớn từ vụ mua gian bán lận này. Theo định nghĩa của Mẹ tôi thì đó là ăn cắp tiền của Nhà Nước, tức là của Dân. Gần đây có vụ một công ty xe hơi Đức loại có uy tín hàng đầu thế giới đã dùng một biện pháp kỹ thuật rất tinh vi, “qua mặt” được cuộc kiểm tra về chất lượng khí thải tại Mỹ và đã bán được rất nhiều xe thuộc loại “kém chất lượng” đó cho tới khi bị phát hiện, bị kiện và bị phạt một số tiền lớn, tới hàng tỷ USD. Lấy đi một phần không khí sạch của nước Mỹ khi không được người Mỹ cho phép, đó là một vụ lừa đảo và ăn cắp lớn. Sri Lanka là một hòn đảo nhỏ phía nam Ấn Độ. Sau một cuộc nội chiến nhiều năm và bị tàn phá, nước này rất cần tiền để tái thiết đất nước. Và rất kịp thời, Trung Quốc có mặt. TQ đưa ra ý định đầu tư 1 tỷ USD để xây dựng một hải cảng mới với những điều kiện “ưu đãi” mà đất nước nhỏ bé này khó mà từ chối. Công trình đã hoàn thành và đưa vào sử dụng. Vài năm trôi qua nhưng số tàu biển ghé vào cảng này ít tới mức mà số tiền thu được là quá bé nhỏ so với số nợ tới hạn phải trả. Chỉ cần có thế,TQ lại đưa tiếp một để nghị nữa: cho TQ thuê 99 năm. Thật hấp dẫn, phải không. Vả lại thì Sri Lanka cũng chả còn cách nào để trả món nợ khổng lồ ấy. Nghe nói TQ định biến cảng này thành một căn cứ hải quân, một việc nằm trong chiến lược tổng thể khống chế Ấn Độ Dương của họ. Sri Lanka hẳn là không thích lắm, nhưng mà cổ đã “vào tròng” rồi, biết làm thế nào. Cái này có thể gọi là một trò lừa đảo và ăn cướp lớn. Nhiều nước khác ở châu Á, châu Phi đã “ăn quả đắng” này rồi. Sẽ còn những nước khác cũng đang và sẽ bị lôi cuốn vào những cái bẫy đó! Con chuột thì làm sao mà hiểu được mưu mô ẩn trong cái bẫy chuột. Ngày nay thì sự ăn cắp và ăn cướp phải tinh vi, miếng mồi phải thật ngon, mẹo lừa phải cực cao. Cái đó thì các nhà lãnh đạo TQ hơn các nước nhiều. Giống như đánh cờ, họ tính trước rất nhiều bước đi mà các nước khác khó có thể đoán ra. Vừa mới có tin là cảnh sát Nhật vừa phát hiện một kho hàng chứa toàn đồ do người Việt ăn cắp ở các siêu thị bên Nhật. Hiện có tới khoảng 290 ngàn người Việt ở Nhật nên khó tránh khỏi một số người trong đó đi ăn cắp. Người xưa nói đói nghèo sinh đạo tặc. Nước Anh ngày xưa cũng có nhiều người nghèo. Nghèo tới mức người ta đi ăn cắp, thậm chí ăn cướp một chiếc bánh mỳ để qua cơn đói. Sau đó thì bị xử án tù khổ sai, bị đày qua Úc – lúc đó còn là một xứ hoang sơ “khỉ ho cò gáy”.  Người nghèo – như một số người Việt đi lao động ở Nhật -thì chỉ có khả năng ăn cắp vặt trong siêu thị. Đó là một thực tế không đẹp, phải nhận là có và cần lên án, sửa chữa. Nhưng mặt khác cũng không nên vội vàng “chụp mũ” chê bai dè bỉu người Việt quá mức.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét