Tặng cô Vy
Anh nhớ không, ngày ấy
Em nhớ như hôm qua
Mà đã ba chục năm
Anh đưa em lên cầu thang
Về làm dâu nhà anh
Ngỡ ngàng, lo âu, hạnh phúc
Hôm qua em đưa anh
xuống cầu thang này
Mong anh sớm về nhà
Mà anh đi mãi
Em về một mình trống trải
Cầu thang rộng quá
Em bé nhỏ liêu xiêu
Không có anh ở bên
Cho em tựa vào vững chãi
Em mong là mùa hè mãi
Em sợ đông lạnh lắm cô đơn
Thôi em không khóc nữa đâu
Em không muốn anh buồn mãi
Em muốn anh vui trở lại
Em sẽ cười nhé anh
Em sẽ lại tươi xinh
Như ngày đầu mình gặp gỡ
Anh bảo mình sẽ yêu nhau mãi
Em sẽ mãi yêu anh
Dù anh ở nơi nao
Xa xôi đến đâu đi nữa
Nhưng em sẽ chẳng trẻ mãi
Em sẽ già đi
Anh đừng chê em xấu nhé
Bởi anh sẽ mãi mãi trẻ
Mãi mãi còn thanh xuân
Thời gian vùn vụt trôi
Các cháu anh rồi sẽ ra đời
Chúng sẽ chập chững tập đi
Và sẽ ê a tập nói
Và sẽ nhìn ảnh anh rồi hỏi
Bà ơi ai đây?
Em sẽ rất vui
Kể cho chúng nghe
Rằng chúng có một người ông
Tràn đầy lòng yêu thương
Bà sẽ thay ông
ôm các cháu vào lòng
Thật lâu
Như Vẫn Có Anh
Với Tình Yêu
Mãi mãi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét