Nói là một nghệ thuật. Nghe và hiểu cũng thế. Mà thậm chí còn khó hơn. Bởi vì người ta thường thích nói chứ mấy ai thích nghe. Nhất là khi nghe những người "khó chịu", những người mà người ta cho là kém hiểu biết, là nói toàn những thứ "vớ vẩn". Chịu đựng được những người như thế và hiểu được người ta muốn nói gì còn hơn một nghệ thuật. Nó là một đạo đức, một tài năng. Bởi vì phải chăng phần lớn chúng ta khó truyền đạt được điều muốn nói và chúng ta thường rất vui khi có người nghe và hiểu được mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét