Đất nước xưa nghèo lắm
Lặng lẽ ngồi đó
Người gom góp từng tờ báo cũ
Gói kỹ từng cái chăn bông
Quá cũ không chống nổi những đêm đông
triền miên lạnh lẽo
Thức ăn vài đĩa bé tẹo
Căn phòng chật chội dột nát
Hè nóng như lửa đốt
Đông lạnh lập cập hàm răng
Người vẫn bình thản như không
Vô vàn mối lo
Cùng ai chia xẻ?
Quần áo sờn cũ quá
Gạo thiếu, bữa đói bữa no
Mong thời gian chóng trôi qua
Biết đâu cuộc đời sẽ khác?
Rồi thời gian trôi qua thấm thoắt
Cuộc đời đã đổi khác
Người đang ở đâu?
Ngọn nến lung linh
như nhắc nhở
Người chẳng ở đâu xa cả
Người luôn ở trong ta
Mãi mãi
Mợ mất ngày 9 tháng Giêng Âm lịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét