Con người bị chia cắt bởi vô vàn thứ rào cản. Đó là những biên giới quốc gia, chủng tộc, ngôn ngữ, tôn giáo, phong tục tập quán, mức sống, tư tưởng, các giá trị tinh thần và đạo đức, di sản quá khứ và nhiều thứ rào cản khác. Ai cũng cố giữ cái “mảnh” riêng của mình và lúc nào cũng lo sợ người khác nhòm ngó và đụng chạm đến của mình. Sự lo lắng này thúc đẩy tất cả các quốc gia kể cả những nước nghèo nhất chi những khoản tiền khổng lồ vào việc giữ gìn “độc lập” và “toàn vẹn lãnh thổ” theo biên giới quốc gia và các loại biên giới vô hình khác. Có lẽ sẽ không sao cả nếu mọi người đều ở yên trong cái biên giới quốc gia và các loại biên giới khác. Nhưng từ xư đến nay, thời nào cũng có những nhà lãnh đạo không chịu ở yên. Họ muốn đất của mình phải rộng hơn, muốn chiếm đoạt những thứ người khác có mà mình không có, muốn mọi người phải tin theo tôn giáo và tư tưởng của mình và nhiều ý muốn khác. Và để thực hiện các ý muốn đó, họ đã gây ra vô vàn cuộc chiến đẫm máu trong suốt chiều dài lịch sử nhân loại.
Hãy tưởng tượng một thế giới không còn biên giới, không tôn giáo, không sở hữu, không tham lam, không chiến tranh, như John Lennon bất tử đã từng hát trong bài “Imagine”. Biết đâu, sẽ đến một ngày giấc mơ ấy thành sự thật?
Tại sao những người như Chúa Giê-su, Đức Phật, Đức Khổng Tử, v.v. được nhân loại tôn kính từ mấy ngàn năm qua? Đó là vì họ đã vượt lên trên những giới hạn quốc gia, chủng tộc, truyền thống và thời đại để đạt tới những giá trị chung của loài người.
Tư tưởng không có biên giới. Ta có thể cảm thấy gần gũi với những người ở cách xa vạn dặm về khoảng cách và nhiều thế kỷ về thời gian.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét