Thứ Ba, 29 tháng 3, 2011

Về nhà


Sáng ta đi làm. Chiều tối ta về nhà. Sáng hôm sau ta lại đi làm. Và cứ thế suốt cuộc đời. Việc này lặp đi lặp lại đến mức làm ta thấy việc mỗi ngày trở về nhà chẳng có gì đặc biệt cả. Cơm tối xong ta lại lập tức bật tivi lên. Người nào “văn minh” hơn thì vào “mạng”. Cứ thế cho đến lúc đi ngủ. Có người thay vì về nhà thì thích “bù khú say sưa” ở quán bia, ầm ỹ và vui vẻ hơn. Điều này rất phổ biến ở Hà Nội. Chúng ta có lẽ không ai nghĩ rằng cái việc “nhàm chán” ấy – trở về nhà mình để ở bên người thân mỗi ngày – một ngày nào đó lại có thể trở thành mơ ước thiết tha nhất và có thể là cay đắng nhất, vì ngôi nhà ấy, tổ ấm ấy không còn nữa do ta không cẩn thận chăm sóc gìn giữ, hoặc do một tai họa nào đó, như động đất hay sóng thần.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét