Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2011

Còn lại gì?


Ai cũng chỉ sống một lần. Và quá khứ cũng chỉ có một và không thay đổi được. Quá khứ là tuổi thơ của ta, là cha mẹ ta sống cực nhọc vất vả nay đã khuất núi, là xóm làng thành phố quê hương ta nơi dù có nghèo khó xấu xí quê mùa thế nào đi nữa thì cũng đã nuôi ta để ta còn được sống đến ngày hôm nay, là những lớp học đơn sơ, những sách giáo khoa cũ kỹ, những tấm ảnh đen trắng ố vàng bé tí teo ta chụp với những cậu bé và cô bé mà nay không biết ở đâu, những thày cô thuở ấy dạy ta những bài học đầu tiên mà chưa chắc ta hiểu được chúng có ý nghĩa thế nào với cuộc đời ta. Quá khứ là những xứ sở xa xôi lãnh lẽo ta đã đến thời trẻ tuổi, đã hào phóng đùm bọc chia sẻ cơm áo với ta, những đứa trẻ của chiến tranh khốc liệt. Quá khứ ấy là của riêng ta. Chỉ mình ta biết. Chỉ mình ta nhớ thương. Quá khứ ấy sẽ theo ta đi vào dĩ vãng mênh mông và vô tận. Tất cả sẽ đi vào quên lãng. Chẳng để lại gì.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét