Tổng số lượt xem trang
Thứ Ba, 25 tháng 10, 2011
Món “lẩu”
Người Việt thích ăn “lẩu”, một món ăn có lẽ xuất xứ từ miền nam TQ. Có các loại như lẩu nấm, lẩu hải sản, v.v. Có thể ra hiệu ăn hoặc tự nấu ở nhà. Thực ra thì mỗi chúng ta ngày nào cũng “ăn” một món lẩu ‘tinh thần” theo cách tương tự. Thành phần gồm 2 loại “nguyên liệu” chính. Loại "mua" từ bên ngoài là một mớ “tạp pí lù” gồm thời tiết, giao thông, những người ta gặp, các sự cố, các tin vui buồn v.v. Loại nhà có sẵn cũng là một mớ tương tự gồm tình trạng sức khỏe thể chất và tinh thần, tính cách của ta, các loại kiến thức, định kiến của ta, v.v. Muốn hay không, ta vẫn phải “ăn” món lẩu đó hàng ngày. Muốn ăn ngon, ta có thể tự “nấu” lẩu bằng cách tự chọn nguyên liệu. Thứ nào ta không thích thì đừng coi nó là quan trọng. Ví dụ, trời nắng hay mưa, nóng hay lạnh ta không kêu ca than phiền. Hoặc hôm nay ta cảm thấy hơi mệt, không được sảng khoái lắm nhưng ta vẫn cố bình thản. Như vậy những thứ “nguyên liệu” kém chất lượng này sẽ không vào nồi lẩu của ta, hoặc có vào, nhưng chỉ chút ít thôi. Nói thì dễ, nhưng phải chủ động tập nhiều thì mới làm thế được. Tiếc rằng, phần lớn chúng ta đều không chịu “nấu” và phó thác việc ấy cho tự nhiên. Thế là vai trò của ta chỉ còn là cái “nồi”. Nhưng sau đó thì lẩu không ngon ta lại kêu ca phàn nàn. Người Việt có câu: “Muốn ăn thì lăn vào bếp”. Muốn món “lẩu” hàng ngày "ngon" hay muốn cuộc đời ta “ngon” cũng vậy.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét