Không
được ngồi yên
Như
thế là “mất thì giờ”
Luôn
luôn phải “làm” một cái gì đó
Không
có gì làm thì sốt ruột sốt gan
Không
hiểu tự bao giờ ta quen phải như thế
Cho
nên tâm ta chẳng bao giờ được yên
Nó
luôn náo động lăng xăng
Thâm
chí cả ban đêm
Nó
cũng không chịu nghỉ
Nó
tưởng tượng ra trăm ngàn vạn thứ
Dắt
ta đi vào mê lối của lo âu
Xui
ta hành động lung tung
Kết
quả là lại lo âu và bất hạnh
Bạn
đi Chùa mà bạn có biết
Tại
sao Phật cứ ngồi yên nhắm mắt?
Cứ
như Người “chẳng làm gì”?
Mấy
ngàn năm ít người hiểu được ra
Đó
là cách “làm vệ sinh” bộ óc
Là con đường tới Tự Do và Tỉnh Thức
Là cách xóa sạch mọi “vô minh”
Là cách xóa sạch mọi “vô minh”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét