Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

Bé tập đàn



Những ngón tay bé tý
Đôi bàn tay xinh xinh
Gõ những nốt đầu tiên
Âm thanh đàn trong vắt
Ngập ngừng bé tập đọc
Mí rê đồ rê
Chữ bé còn chưa học
Mới chỉ biết chơi thôi
Rồi bé sẽ đi xa
Con đường nào cũng tốt
Khi nhẹ nhàng vững bước
Với tiếng đàn tiếng hát trong tim.

Bạn đường



Cùng nhau có lẽ đã ngàn cây
Bao nhiêu nặng nhọc bạn gánh thay
Tôi chỉ guồng chân và huýt sáo
Bạn tốt đường xa được mấy ai.

Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

Chuyện chú cá con


Có một chú cá
Sớm đi kiếm ăn
Nhìn thấy giun con
"Hôm nay may quá!"
Vội vàng lao tới
Đớp ngay con mồi
Cá bé đâu ngờ
Ngư ông giăng bẫy
Cá ra sức quẫy
Làm sao thoát ra?
"Hôm nay bữa ngon
Canh, kho hay rán?"
Ngư ông vui sướng
Vác giỏ ra về
Lão đâu có ngờ
Giỏ thưa lọt cá
Mèo con trông thấy
Trộm cá chạy xa
"Ngon quá, meo meo
Sao mình sướng thế!"
Tít trên mây trắng
Đại bàng săn mồi
Trông thấy chú mèo
Chim nhào lao xuống
Cướp ngay được cá
Bay vút lên trời
Tội nghiệp chú mèo
Meo meo, ngồi khóc
Mắt chim sáng quắc
Lại thấy chuột con
"Món này ngon đây
Ăn kèm với cá"
Đại bàng tung cánh 
Lao xuống dưới đồng
Cá con vẫy vùng
Tuột rơi xuống nước
Chim vội đuổi bắt
Cá bé rất nhanh
Lặn liền một hơi
Mất tăm dưới nước
Đại bàng chịu chết
Đành đuổi chuột con
Chuột bé tinh khôn
Nhanh chân rúc bụi
Đại bàng đói bụng
Ai bảo tham lam!
Hôm sau cá con
Lại đi thật sớm
Cá đói bụng quá
"Tớ muốn ăn giun"
Chỗ cũ lại bơi
Thấy giun trước mắt
Đố Bé nào biết
Cá có đớp không?

Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014

Con người có thoát được khổ không?



Con người có thân và tâm, nói nôm na theo ngôn ngữ 
hiện đại là phần cứng và phần mềm. Dù lúc còn trẻ thân 
người ta có đẹp đẽ, khỏe mạnh đến mức nào đi nữa thì 
cuối cùng ai cũng già đi, đau ốm, xấu xí, tàn lụi và chết.
Cái tâm thì suốt đời ham muốn và không bao giờ có 
thể thỏa mãn. Con người khổ vì thế. Phật nhận ra nỗi 
khổ này và tìm cách giúp loài người thoát khổ. Đó là 
chấp nhận sự có hạn - hay là vô thường - của thân 
và giảm bớt rồi chấm dứt ham muốn của tâm. Chỉ có 
như thế mới thoát được nỗi khổ đời người. Nhưng xưa 
nay chẳng mấy ai hiểu đúng và theo được lời Phật dạy,
ấy là chưa nói đến nhiều kẻ cố tình hiểu sai để lừa gạt 
người khác. Ý của Phật tốt đẹp và không khó hiểu.
Nhưng bản ngã quá tham lam của con người muốn sống 
mãi, còn ham muốn của nó thì vô hạn. Do đó con người 
khó mà thoát khổ. 




Cây Si


Dưới vòm lá cây si
Có người ngồi câu cá
Gió khẽ lay gợn sóng
Vài chiếc lá nhẹ rơi
Một đàn kiến tha mồi
Mấy chú chim chic chic
Phía xa xa ai hát
Mây trắng bồng bềnh trôi 
Dưới vòm lá cây si
Có một người đang thức.

Chuyện nhỏ


Chị khẽ mỉm cười
Có lẽ Chị chào buổi sáng
Tay giữ thang máy
Để tôi dắt xe vào
Rồi lại giữ cửa tòa nhà
Cho tôi dắt xe ra cho dễ
Xong rồi Chị lại khe khẽ
gật đầu chào rồi rảo bước ra đi
Chị là ai? Tôi nào có biết
Chỉ là một người như bao người lạ khác
Hàng ngày ta gặp trong đời
Chị là người nước ngoài
Dọc đường tôi cứ miên man nghĩ
Đất nước nào mà may đến thế
Có chị là "đại sứ" tuyệt vời
Đâu cần rao giảng đủ điều
Nào là "đạo đức Bác Hồ"
Nào là "tình yêu tổ quốc"
Mà ở đâu cũng xô đẩy, tranh giành, chen lên trước
Hiếm khi ai tử tế với ai
Đạo đức ư? Ai thèm quan tâm chuyện vặt, chuyện xưa?
Nay toàn chuyện lớn, mà tiền là trên hết!
Có thật thế không, hử các Bác?
Có trận đánh vĩ đại nào thiếu máu xương
vạn ngàn "người lính nhỏ" vô danh?
Có công trình nào tầm xuyên thế kỷ
Thiếu mồ hôi ngàn vạn "kẻ quê mùa"?
Văn minh nào không bắt đầu từ những việc "tầm thường"?
Như tử tế với nhau trong nhà, ngoài ngõ
Chịu đựng, nhịn nhường lối đi, hè phố
Một nụ cười, một lời xin lỗi, cảm ơn
Sao các Bác lại vô tình bỏ qua
Quên không dạy cho con trẻ?
Lan man đầu óc tôi cứ thế
Giật mình, chợt đã tới ven hồ
Thế mà cũng đòi "THIỀN"
Lần sau đừng thế nhé
Tự nhủ mình mà biết khó có thể
Không khi nào trăn trở về Cuộc Đời
Mà  thì cứ thế mãi trôi