Thứ Hai, 6 tháng 8, 2018

Âm nhạc và lòng yêu nước

Tình cờ gặp trên youtube một tác phẩm âm nhạc Việt Nam khá cũ. Đó là bản giao hưởng-hợp xướng Tiếng hát người chiến sỹ biên thùy được nhạc sỹ Tô Hải sáng tác cách đây nửa thế kỷ. Âm nhạc kỳ lạ ở chỗ nó là tiếng nói của trái tim. Khi nghe bản giao hưởng Ma Vlast - người ta dịch là Tổ Quốc Tôi- của nhạc sỹ Séc thế kỳ 19 Bedric Smetana, ta như nhìn thấy, nghe thấy một dòng sông thơ mộng và hùng vĩ, thấy yêu đất nước ấy, dù chưa tới bao giờ. Nghe Tiếng hát người chiến sỹ biên thùy, người ta bỗng thấy lòng mình trào dâng một cảm xúc dạt dào, bạn gọi đó là tình yêu quê hương đất nước hay là gì cũng được. Cái quan trọng đó là một tình cảm chân thành, nếu có trong bạn thì âm nhạc có thể tạo nên sự cộng hưởng, làm cho nó bùng cháy lên. Điều không ngờ là sự hoành tráng của tác phẩm. Người Nhật sùng kính âm nhạc cổ điển Châu Âu đến mức mà họ đã từng dựng lên một dàn hợp xướng tới mười ngàn người cho Giao Hưởng số 9 của Beethoven. Bản hợp xướng của Tô Hải cũng xứng đáng được dàn dựng lớn và công phu. Thế nhưng không biết vì lý do gì mà người ta "bỏ quên" một tác phẩm quan trọng như vậy. Nhưng người nước ngoài lại phát hiện ra tác phẩm này. Giàn nhạc giao hưởng Rouen của Pháp và giàn hợp xướng Quê Hương - có lẽ là của Việt kiều và/hoặc sinh viên gần đây đã giàn dựng và trình bày khá thành công. Solzhenhisyn là một nhà văn Nga thời Liên Xô. Ông có viết một tác phẩm văn học không được xuất bản ở Liên Xô. Thế nhưng nó lại được xuất bản ở nước ngoài và giành được giải Nobel văn học năm 1970. Mãi về sau ông mới được vinh danh ở nước Nga tổ quốc mình. Đến một ngày nào đó người ta sẽ trả lại cho Tiếng hát người chiến sỹ biên thùy và nhạc sỹ Tô Hải một vị trí xứng đáng vì âm nhạc đỉnh cao và lòng yêu nước chân chính trong tác phẩm của ông.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét