Bà mẹ một người chơi đàn
Hay một người trồng lúa
Cũng "vĩ đại" như nhau
Hay bình thường như nhau
Đều mang nặng để đau
Mười ngày chín tháng
Anh làm ra lúa gạo nuôi tôi?
Thường thôi! Có gì đáng nói
Anh chơi đàn hay cỡ thế giới
Tôi tung hô lên tận mây xanh
Dù tôi chẳng đủ tiền mua
Một cái vé xem hạng bét
Nhưng đời vẫn thế
Muốn hay không
Vẫn cứ háo danh
Người sang "bắt quàng" làm họ
Còn người trồng lúa kia
Hãy trở về đồng ruộng
Nhà Hát Lớn này không phải chỗ của anh
À, muốn ở thành phố ư?
Thì chạy "xe ôm" hay "shipper" nhé
Cũng muốn được "tung hô"?
Thì hãy lên biên cương hải đảo
Tổ quốc sẽ ghi công
Đừng bao giờ nói đời bất công
Bởi ở đâu và bao giờ vẫn thế
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét