Có một kẻ
Trong
rừng rậm lang thang
Lượm lặt những bông hoa
Bé
nhỏ không tên
ven
đường bên suối
Ngắm
chiếc lá rụng
Xoay
tròn theo gió
Nhẹ
nhàng rơi xuống bãi cỏ xanh
Vài
chú kiến con
Tất
bật tha mồi về tổ
Trên
kia giang cánh vỗ
Phóng
khoáng đại bàng tự do
Dưới
này vài chú chim non
“chic
chic” chiếc mỏ con chờ mẹ
Vẩn
vơ cứ nghĩ
Cuộc
sống này thật bình yên
Cứ
như thế
Đã
bao vạn hay triệu năm?
Đâu
cần ai “lo” cho nó?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét