Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 26 tháng 12, 2010

Thời Gian


Thời gian là kẻ hủy diệt vô hình. Hãy nhìn những người già với làn da khô đét nhăn nhúm, khuôn mặt và dáng người biến dạng méo mó. Hãy nhìn những cành khô lá héo. Hãy nhìn những bông hoa cánh tàn nhị rữa. Thời gian là bạn đồng hành của cái chết. Nhưng thời gian cũng đồng thời sinh ra sự sống mới. Hãy nhìn những em bé, những chú gà con, những chồi lá non xanh mởn, những nụ hoa chúm chím. Sống và chết chỉ là hai giai đoạn nối tiếp nhau của một vòng quay không ngừng.


Sự mải mê kiếm tiền và tranh đấu làm lãng quên sự ngắn ngủi và mong manh của cuộc đời. Chỉ đến khi những người thân yêu ra đi đột ngột thì ta mới bừng tỉnh và nuối tiếc rằng ta đã dành quá ít thời gian để yêu thương.  
 
Có những người không biết dùng thời gian của họ vào việc gì nên đành “giết” thời gian bằng một việc vô bổ nào đó. Giá mà họ có thể san xẻ thời gian cho người biết dùng nó.

Những lúc rảnh rỗi lại là quãng thời gian khó sống nhất. Nhiều người sợ những lúc ấy bởi họ có cảm giác trống rỗng, vô vị, chơi vơi không biết làm gì. 

Dù có sống đến trăm năm hay một ngàn năm hay bao lâu đi nữa, thì cái khoảng thời gian ấy cũng vẫn chỉ là một “tích tắc” so với thời gian vô cùng vô tận của trời đất. Còn con người thì cũng chỉ là những hạt bụi bé nhỏ li ti trong vũ trụ bao la vô bờ bến.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét