Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 14 tháng 6, 2012

Nghĩ về Đất Nước


Đất Nước là Mẹ là Cha
Là Ông, Bà, Cô, Bác...
Là Đất và Nước 
Đất nước tôi
Đơn giản thế thôi
Những con người bình dị
Là nông dân
Là "nhà quê"
Ngàn năm
còng lưng với cái cày
trên đồng ruộng
Khi có giặc thì cầm súng 
Bảo vệ chúng ta
Hết giặc họ về nhà
Lại đổ mồ hôi 
cày ruộng
Nhiều người đã ngã xuống
Rồi không trở về
Nằm đâu đó ở núi rừng
Không tên không mộ
Đất Nước là những người vợ
Chồng ra trận năm ấy chưa về 
Mòn mỏi trông chờ
Như vọng phu gần hóa đá
Vẫn thế 
Đất Nước tôi
Bao đời rồi 
Hay lam hay làm
Chịu thương chịu khó
Đất Nước
Là dòng suối nhỏ
Chảy từ đâu đó xa xăm
Mang hồn
của Trời và Đất
Hè làm dịu mát
Những cánh rừng
Những con đường
Trẻ em tới trường
Quanh co sườn núi
Nơi mây mù che phủ
Rét buốt mùa đông
Đất Nước
Là biển mênh mông
Mù khơi sóng vỗ
Những thành phố
Tấp nập xe cộ
Kẻ bán người mua
Rực rỡ lung linh
Khi mặt trời tắt
Tôi cũng yêu
Những đất nước 
Xa xôi
Đầy khác biệt
Mà vẫn thân quen
Bởi tất cả
Bốn biển là anh em*
Sống trong Ngôi Nhà Chung
Trái Đất.
*"Tứ hải giai huynh đệ" - Khổng Tử

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét