Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 31 tháng 7, 2012

Người Vô Hình


Trong bóng tối lặng yên
Tôi nghe Người Vô Hình "làm việc"
Tic tac tic tac
Nhỏ nhẹ thế thôi sao
Ngày đêm không ngưng nghỉ chút nào
Người Ấy cho tất cả đi vào
Quá Khứ
Một cái thùng khổng lồ không đáy
Đã nuốt bao nhiêu người rồi?
Rồi lại đến chúng tôi
Rồi bao nhiêu người sau nữa
Từ từ nuốt hết
Sinh ra chúng tôi trên Mặt Đất
Chỉ để rồi bị "nuốt" vào vô định thế sao?
Bao nhiêu công sức của chúng tôi
Bao nhiêu điều tuyệt vời
Bao nhiêu tình yêu và hy vọng
Cuối cùng sẽ biến mất hết vào quên lãng
Trong cái Thùng Không Đáy khổng lồ
Người Vô Hình ấy vẫn trơ trơ
Không nói.

Bị bỏ quên?


Cứ 6 phút là một em bé chết
Châu Phi là xứ Trời bỏ quên
Chiến tranh và nạn đói liên miên
Châu Phi bị bỏ mặc cho số phận
Thế giới thờ ơ vì còn "quá bận"
Với bao nhiêu vấn đề "to lớn" của mình
Châu Phi - Lục địa bỏ quên
"Hãy tự cứu rồi Trời sẽ cứu"*
*Ngạn ngữ phương Tây

Ngọn lửa Nazi


Hit-le xưa
Thổi bùng ngọn lửa Nazi
Có sẵn trong lòng mỗi người dân Đức
Gây chiến tranh tàn khốc
Thiêu đốt châu Âu
Và cuối cùng cũng thiêu luôn
Chính mình và nước Đức
Nay có những kẻ hung hăng ở phương Bắc
Cũng đang thổi bùng "ngọn lửa Nazi"
Trong lòng hàng triệu người Trung Hoa
Đang mơ "siêu cường, bá chủ"
Họ nhất định không học Lịch Sử 
Thì Lịch Sử sẽ lại "dạy cho một bài học" thôi

Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

Chuyện cổ tích mới


Tôi cứ tưởng Tình Yêu đã chết
Trong cuộc xâm lăng của lối sống bạo tàn
Ngày ngày người ta cứ ra rả "yêu, yêu"
Mà chút tình thương nào đâu thấy
Anh đã đến như người Hiệp Sỹ
Không chỉ cứu cô gái bị nô lệ xứ người
Anh cũng cứu luôn cả Linh Hồn
và Niềm Tin của chúng tôi sắp mất
Anh là người Nông Dân chân đất
Không bằng cấp, tiền chẳng có một xu
Nhưng anh có một Trái Tim yêu thương
Không danh vọng, bạc vàng nào có thể sánh
Cám ơn Anh Con Người Chân Chính
Người Hiệp Sỹ lớn của Tình Thương. 

*Một nông dân nghèo ở Hải Dương vừa giải cứu một 
phụ nữ bị bán làm nô lệ hơn 20 năm ở một vùng quê TQ. 
Hai người đem lòng yêu thương nhau và vừa làm lễ cưới.

Vẫn ở tuổi hai mươi


Đời người trăm năm ngắn lắm
Tám mươi với hai mươi nào khác nhau
Khi trái tim vẫn rung động trí óc vẫn mới tươi
Ấy là bạn vẫn ở tuổi hai mươi
Già là không biết yêu và chẳng còn biết nghĩ
Trái tim héo khô óc rập khuôn như cái máy
Là bao nhiêu tuổi thì bạn cũng chết rồi
Ai muốn bất tử thì hãy vui cười
Chào Cuộc Sống 
mỗi ngày khi Mặt Trời mới hé.

Cuộc đời là những điều giản dị


Đất nước là con sông ta tắm
Bên bờ xanh mướt những bãi ngô
Quê hương là phố nhỏ xa xưa
Có cậu bé con ngày ngày đi học
Tổ tiên là người ông chưa gặp
Chỉ nghe Người nói "fait venir l'ingenieur"*
Bạn bè là những chú bé con
Chơi vui, rồi giận đánh nhau khóc sướt mướt
Hàng xóm là lao động nghèo chân đất
Vất vả ngày đêm kiếm sống chẳng kêu ca
Tình yêu là người con gái ấy nết na
Hay lam hay làm, một lòng chung thủy 
Cuộc đời là những điều giản dị
Là những gì bình thường ta sống ngày đêm.

*"Cho anh kỹ sư ấy vào đây" (Tiếng Pháp)

Chén Trà nhỏ


Một chén trà nhỏ
Thơm mùi đất Phú Thọ
Trong màu nước Tuyên Quang
Mát giọt sương Hà Giang
Ấm tia nắng Yên Bái
Chát mồ hôi ai hái
Vất vả trên đồi cao
Đó là tại sao
Trà là Đạo.

Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2012

Mưa tháng Bảy


Cám ơn Trời
Cho chúng tôi
Quá nhiều là nước
Sao Ngài không bớt
Một chút
Cho Sahara
Biển cát mênh mông
Cả năm
Không một giọt!

Số phận


Ngươi được làm Vua
Và nhận một loạt đạn
Xê-au-xêscu*
Tôi và bạn
Mỗi người một Số Phận
Trời ban
Kêu ca?
Phàn nàn?
Vô ích!

*Xê-au-xexcu - được mệnh danh là "Vua Cộng Sản", 
đạt được hết vinh quang của một lãnh tụ và sang giàu 
của một ông vua, cuối cùng bị chính nhân dân Rumani 
lật đổ và xử tử năm 1989.

Con của Chúa Trời


Viết nhân dịp Quỳnh Chi 3 tuổi

Chúa Trời
Ban cho con người
Niềm Vui và Hy Vọng
Tuyệt vời và đơn giản lắm
Chúng ở trong trẻ con
Trong mọi nhà và trên đường phố
Trong nụ cười em bé
Tươi nắng ban mai
Chạy nhảy tung tăng
Bạn mải tìm hạnh phúc ở đâu?
Nó ở ngay bên cạnh
Món quà lớn Trời trao tặng 
Thiên Thần Hạnh Phúc và Niềm Vui
Trẻ con chẳng phải con chúng ta
Chúng là con của Chúa Trời
Với những đức tính của Người
Ta lớn lên vô tình đánh mất!

Thứ Năm, 26 tháng 7, 2012

Thà là Đất


Nhiều cái Ác
Bị trừng trị
Nhưng Ruanđa*
Có lẽ Chúa Trời quên?
Cả thế giới chỉ lắc đầu
Khoanh tay
Đứng nhìn
Gần triệu người bị giết
vì “tội” là người bộ lạc khác
Chẳng ai có thể khóc
Bởi đầu óc và trái tim tê dại hết rồi
Tôi cảm thấy xấu hổ vì mình là “Người”
Mà bất lực trước Tội Ác
Cũng khoanh tay nhìn 
Nỗi Đau của Người Khác
Thà tôi là Đất
Vô tri vô giác
Có khi còn có ích hơn.

*Năm 1994, trong cuộc xung đột 3 tháng giữa hai sắc tộc ở Ruanđa, một nước châu Phi, khoảng 800.000 người Tutsi bị giết. Các nước lớn từ chối can thiệp vị họ không có lợi ích nào ở nước này.

Thứ Ba, 24 tháng 7, 2012

Món quà quý


Cuộc Đời
Trời cho mỗi người
Vô giá
Trời cho
Trí Tuệ để nghĩ
Trái Tim để yêu
Dùng Món Quà Quý ấy thế nào
Cho Tự Do
lựa chọn.

Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2012

Anh Bộ Đội ơi!


Quê Anh xa lắm tận sông Hồng
Anh ngã xuống bên dòng Mê Kông
dưới hàng cây Thốt Nốt
Đồng đội hy sinh bên hồ Tông Lê Sáp
quanh đền Ăng-Co
Giờ đây vài kẻ vô ơn
toan tính tham lam
hẹp hòi và bội phản
Buồn lắm chứ nhưng đừng thất vọng
Nhân Dân ở đâu cũng tốt như nhau
Họ sẽ không quên ơn
Ai đã hy sinh
Loại trừ quỷ diệt chủng áo đen
Để hôm nay
Thần Baion vẫn cười
Nàng Apsara vẫn múa
Nông-Pênh lại vui sống
Dù vài kẻ ác vẫn còn đó
Cơn Đại Họa xa rồi
Dòng Mê Kông vẫn trôi
Đừng buồn Anh nhé
Anh Bộ Đội ơi!
.

Không lối thoát?


Muốn giữ hòa bình
Phải chuẩn bị chiến tranh
Một nghịch lý đáng buồn
Con người không lối thoát?