Sắp tới, cuộc xâm lược Ucraina của Putin sẽ tròn một năm. Một cái nhìn toàn cảnh cho thấy rằng từ lâu, Putin có tham vọng phục hồi lại vị trí siêu cường nước Nga đã từng có ở thời Liên Bang Xô Viết và đế quốc Nga trước đó. Ông ta tin rằng không có nước Ucraina nào cả mà đó chỉ là một phần của nước Nga bị tách ra vì những mưu đồ chính trị mà nay cần phải thu hồi lại. Từ khi xảy ra cuộc "cách mạng cam" năm 2004 và nhất là sự kiện năm 2014 khi dân Ucraina lật đổ vị tổng thống thân Nga để "thoát Nga", tiến tới trở thành thành viên EU và NATO, Ucraina trở thành một vấn đề lớn, một nguy cơ đối với dự án "nước Nga vĩ đại" và vị trí của ông ta trong lịch sử hay ít nhất là quyền lực của mình mà ông ta cho là phải giải quyết "dứt điểm". Sáng sớm ngày 24/2/2022, kế hoạch "giải quyết" Ucraina bằng một cuộc chiến tranh xâm lược "chớp nhoáng" mà ông ta gọi là "chiến dịch quân sự đặc biệt" bắt đầu bằng một cuộc tấn công ồ ạt trên toàn tuyến biên giới phía bắc và phía đông Ucraina. Nga tin rằng sẽ dễ dàng đè bẹp Ucraina, chiếm thủ đô Kiev trong ba ngày sau đó thì tổ chức duyệt binh và ca nhạc mừng chiến thắng, v. v. Thực tế một năm qua cho thấy rõ đó là những toan tính hoàn toàn sai lầm về chiến lược của "Putin đại đế". Ucraina không nhanh chóng đầu hàng và dân Ucraina không "nổi dậy chống lại chính quyền phát xít", không mang hoa, bánh mì và muối ra chào đón "quân giải phóng Nga" như ban lãnh đạo và truyền thông Nga hoan hỉ tưởng tượng. Người Ucraina đã đoàn kết, kháng cự mạnh mẽ và quyết liệt, chiếm lại nhiều vùng lãnh thổ quan trọng bi Nga chiếm đoạt hồi đầu cuộc chiến, tiêu diệt và loại khỏi vòng chiến đấu hơn 135.000 binh sĩ, gần 600 máy bay các loại, gần 10.000 xe tăng và xe bọc thép và nhiều thiết bị quân sự khác. Nga là một nước lớn một siêu cường, ít nhất là về mặt quân sự. Nga không thể đơn giản rút lui và dễ dàng chịu thua một Ucraina bị coi là nhỏ bé và yếu hơn nhiều. Vì thế, dù bị đánh đau và thiệt hại nặng nề, Nga không còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục lao vào như "thiêu thân" với hy vọng mỏng manh là với ưu thế hiện tại về vũ khí, nhất là tên lửa và máy bay, Ucraina sẽ mệt mỏi, không chịu đựng được nữa và phải ngồi vào bàn đàm phán để chấp nhận những vùng đất mà Nga chiếm đoạt của Ucraina là lãnh thổ Nga, và như thế, Nga có thể rút lui mà không bị coi là thua trận. Mong muốn là một chuyện nhưng có làm được không lại là chuyện hoàn toàn khác. Lính Nga phải ra trận để phục vụ cho ý đồ xâm lược và bành trướng đế quốc của Putin nên không thể có tinh thần dũng cảm hy sinh như ông cha họ, những chiến sĩ Hồng Quân Liên Xô trong cuộc chiến bảo vệ tổ quốc chống lại phát xít Đức thời kỳ 1941-1945. Khác hẳn với lính Nga, các chiến sĩ lực lượng vũ trang Ucraina kế thừa toàn vẹn tinh thần đó của cha ông mình. Họ chiến đấu vì độc lập, tự do, dân chủ, quyền tự quyết và toàn vẹn lãnh thổ của tổ quốc mình. Những giá trị thiêng liêng đó đã mang lại cho Ucraina sức mạnh tinh thần to lớn giúp họ đứng vững suốt một năm qua trước sức mạnh tàn bạo của quân xâm lược Nga. Sự chính nghĩa và quả cảm đó của Ucraina đã chinh phục được cảm tình, sự khâm phục và ủng hộ của nhân dân toàn thế giới. Chính phủ nhiều nước trong đó có những nền kinh tế và quân sự lớn như Đức, Anh, Pháp, Nhật và đặc biệt là Mỹ từ chỗ nghi ngại khả năng kháng cự của một Ucraine nhỏ và yếu hơn nhiều so với Nga đã nhanh chóng trở thành một "hậu phương lớn" cung cấp một lượng viện trợ quân sự và kinh tế khổng lồ giúp Ucraina đẩy lùi quân xâm lược Nga. Ucraina càng đánh càng mạnh hơn. Trong khi đó, Nga đang đổ hết vốn liếng đang cạn dần vào một cuộc chiến tranh phi nghĩa hao người tốn của mà hầu như chưa đạt được kết quả gì đáng kể. Có thể bây giờ Putin nghĩ rằng ông ta là Stalin đang lãnh đạo cuộc chiến đấu để bảo vệ nước Nga. Nhưng có lẽ ông ta giống Sa hoàng Nicolai đệ nhị hơn. Thất bại trong chiến tranh, Sa hoàng Nicolai buộc phải thoái vị và đế quốc Nga sau đó tan rã. Đó là một viễn cảnh đang hình thành. Nó không còn xa nữa.
Tổng số lượt xem trang
Thứ Tư, 22 tháng 2, 2023
Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2023
Trời không có mắt?
21.000 người đã chết
Người Thổ hết nước mắt rồi
Giờ có thể hỏi Trời
"Ngài không có mắt?"
Chúng tôi quỳ lạy Alla đã nhiều kiếp
Vẫn chưa đủ sao?
Trời bảo : Ta làm việc của ta
Còn các ngươi
Hãy làm việc của mình cho tốt
Động đất này là thử thách
Xem các ngươi hứa có làm không
Ta đã ban cho Bàn tay, Trí tuệ và Trái tim
Để các ngươi hành động
Không phải chỉ cầu nguyện
Là được như ý đâu
Hãy cứu giúp những người khổ đau
Hãy tự cứu mình rồi Trời cứu
Thứ Tư, 8 tháng 2, 2023
Động đất Thổ Nhĩ Kỳ và Syria
Hàng ngàn người đã chết
Hàng ngàn người già phụ nữ trẻ em
còn nằm dưới gạch đá và bê tông
Trong ngút ngàn đổ nát
Nếu bạn không thể làm gì để cứu giúp
Hãy đừng thờ ơ
Mỗi nỗi đau của con người
Cũng là của bạn và tôi
Không có nỗi đau
Của người khác
Thứ Ba, 7 tháng 2, 2023
Thứ Hai, 6 tháng 2, 2023
Cuộc phiêu lưu của cuốn sổ tay
Chiến tranh Việt Nam tưởng đã lùi xa
Mà vẫn còn nguyên
Trong những người lính
Hồi ấy anh là kẻ thù
Là người bên kia chiến tuyến
Chúng tôi bắn vào anh
Từ những khẩu AK
Anh bắn vào chúng tôi
Bằng những khẩu M16
Ai cũng muốn sống
Muốn trở về quê hương
Nơi người thân vẫn đợi
Thế rồi một viên đạn
Từ phía bên anh
Trúng một chàng trai bên kia
Anh ấy ngã xuống
Từ ba lô rơi ra
Một cuốn sổ nhỏ học sinh
Những dòng chữ viết tay
Những bông hoa tặng người con gái
Như mọi chàng trai thầm yêu
Ở khắp nơi trên thế giới
Nhưng cuốn sổ này còn hơn thế
Một dấu vết chiến tranh
Buồn đau và đẫm máu
Anh muốn giữ kín
Chôn chặt chôn sâu
Để quên đi quá khứ buồn đau
Những tháng ngày xa xưa ấy
Nhưng vết thương ấy vẫn rỉ máu
Nó cần được chữa lành
May mà vẫn còn cái thiện trong anh
Nhân quyền Dân chủ Tự do
Từ tuyên ngôn 1776
Khi người ta đưa cho anh súng
Bảo phải đi Việt Nam chiến đấu
Bảo vê nước Mỹ và tự do
Anh tin anh phải làm điều đúng
Anh bắn
Cũng dũng cảm như người đồng lứa bên kia
Bắn cả vào những người nông dân
Áo bà ba đen đang gặt lúa
Rồi anh nhận ra mình bị lừa dối
Anh bộ đội có quyển sổ kia
Cũng chỉ là một người nông dân
Lội ruộng bùn trên cánh đồng Miền Bắc
Cuốn sổ nhỏ kia ngày đêm.
Vẫn theo anh như nhở nhắc
Món nợ máu vô tình
anh mắc ngày xưa
Cái tuổi đôi mươi nhiệt huyết ngây thơ
Tin hết những gì mà cấp trên bảo
Giờ gần đất xa trời anh mới hiểu
Đã đến lúc phải trả món nợ cuộc đời
Anh muốn lên đường
Lại về nơi khu rừng nhiệt đới
Nơi tuổi hai mươi anh đã sống
Lần này anh sẽ không mang theo súng
Anh biết chẳng ai sẽ bắn anh
Những người nông dân nhỏ bé đơn sơ
Sẽ giang rộng vòng tay
Chào đón anh
Như một người bạn cũ
Và Cuốn Nhật Ký kia
Năm mươi năm
Nửa vòng Trái Đất bôn ba
Lại trở về mái nhà xưa
Ngày ấy ra đi
Trong lửa đạn bom rơi
Vẫn tin một ngày trở lại.
Chủ Nhật, 5 tháng 2, 2023
Người chơi đàn và anh nông dân
Bà mẹ một người chơi đàn
Hay một người trồng lúa
Cũng "vĩ đại" như nhau
Hay bình thường như nhau
Đều mang nặng để đau
Mười ngày chín tháng
Anh làm ra lúa gạo nuôi tôi?
Thường thôi! Có gì đáng nói
Anh chơi đàn hay cỡ thế giới
Tôi tung hô lên tận mây xanh
Dù tôi chẳng đủ tiền mua
Một cái vé xem hạng bét
Nhưng đời vẫn thế
Muốn hay không
Vẫn cứ háo danh
Người sang "bắt quàng" làm họ
Còn người trồng lúa kia
Hãy trở về đồng ruộng
Nhà Hát Lớn này không phải chỗ của anh
À, muốn ở thành phố ư?
Thì chạy "xe ôm" hay "shipper" nhé
Cũng muốn được "tung hô"?
Thì hãy lên biên cương hải đảo
Tổ quốc sẽ ghi công
Đừng bao giờ nói đời bất công
Bởi ở đâu và bao giờ vẫn thế
Thứ Tư, 1 tháng 2, 2023
Không đề
Kẻ có núi tiền kẻ tay không
Chẳng ai còn nói chuyện "bất công"
Bởi nó xưa rồi, như Trái Đất
Muốn khác? Xin mời tới Mặt Trăng!