Trời
tối mờ sương
Bé
đã phải dậy
Không
như các bạn
Đẫy
giấc no nê
Rau
quả một bên
Bên
kia là bé
Gánh
em ra chợ
Mẹ
phải bán hàng
Sớm
kẻo chợ tan
Tiền
đâu mua gạo
Rồi
còn quần áo...
Khổ lắm con ơi!
Con
cố lớn mau
Đỡ
đần cho mẹ
Bé
ngồi im lặng
Trông
thật nghiêm trang
Bé
hiểu bé thương
Nên
em không khóc
Đời
bao khó nhọc
Dậy
sớm chuyện thường!
Bé
nhoẻn miệng cười
Khổ là gì, mẹ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét