Sắp tới, cuộc xâm lược Ucraina của Putin sẽ tròn một năm. Một cái nhìn toàn cảnh cho thấy rằng từ lâu, Putin có tham vọng phục hồi lại vị trí siêu cường nước Nga đã từng có ở thời Liên Bang Xô Viết và đế quốc Nga trước đó. Ông ta tin rằng không có nước Ucraina nào cả mà đó chỉ là một phần của nước Nga bị tách ra vì những mưu đồ chính trị mà nay cần phải thu hồi lại. Từ khi xảy ra cuộc "cách mạng cam" năm 2004 và nhất là sự kiện năm 2014 khi dân Ucraina lật đổ vị tổng thống thân Nga để "thoát Nga", tiến tới trở thành thành viên EU và NATO, Ucraina trở thành một vấn đề lớn, một nguy cơ đối với dự án "nước Nga vĩ đại" và vị trí của ông ta trong lịch sử hay ít nhất là quyền lực của mình mà ông ta cho là phải giải quyết "dứt điểm". Sáng sớm ngày 24/2/2022, kế hoạch "giải quyết" Ucraina bằng một cuộc chiến tranh xâm lược "chớp nhoáng" mà ông ta gọi là "chiến dịch quân sự đặc biệt" bắt đầu bằng một cuộc tấn công ồ ạt trên toàn tuyến biên giới phía bắc và phía đông Ucraina. Nga tin rằng sẽ dễ dàng đè bẹp Ucraina, chiếm thủ đô Kiev trong ba ngày sau đó thì tổ chức duyệt binh và ca nhạc mừng chiến thắng, v. v. Thực tế một năm qua cho thấy rõ đó là những toan tính hoàn toàn sai lầm về chiến lược của "Putin đại đế". Ucraina không nhanh chóng đầu hàng và dân Ucraina không "nổi dậy chống lại chính quyền phát xít", không mang hoa, bánh mì và muối ra chào đón "quân giải phóng Nga" như ban lãnh đạo và truyền thông Nga hoan hỉ tưởng tượng. Người Ucraina đã đoàn kết, kháng cự mạnh mẽ và quyết liệt, chiếm lại nhiều vùng lãnh thổ quan trọng bi Nga chiếm đoạt hồi đầu cuộc chiến, tiêu diệt và loại khỏi vòng chiến đấu hơn 135.000 binh sĩ, gần 600 máy bay các loại, gần 10.000 xe tăng và xe bọc thép và nhiều thiết bị quân sự khác. Nga là một nước lớn một siêu cường, ít nhất là về mặt quân sự. Nga không thể đơn giản rút lui và dễ dàng chịu thua một Ucraina bị coi là nhỏ bé và yếu hơn nhiều. Vì thế, dù bị đánh đau và thiệt hại nặng nề, Nga không còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục lao vào như "thiêu thân" với hy vọng mỏng manh là với ưu thế hiện tại về vũ khí, nhất là tên lửa và máy bay, Ucraina sẽ mệt mỏi, không chịu đựng được nữa và phải ngồi vào bàn đàm phán để chấp nhận những vùng đất mà Nga chiếm đoạt của Ucraina là lãnh thổ Nga, và như thế, Nga có thể rút lui mà không bị coi là thua trận. Mong muốn là một chuyện nhưng có làm được không lại là chuyện hoàn toàn khác. Lính Nga phải ra trận để phục vụ cho ý đồ xâm lược và bành trướng đế quốc của Putin nên không thể có tinh thần dũng cảm hy sinh như ông cha họ, những chiến sĩ Hồng Quân Liên Xô trong cuộc chiến bảo vệ tổ quốc chống lại phát xít Đức thời kỳ 1941-1945. Khác hẳn với lính Nga, các chiến sĩ lực lượng vũ trang Ucraina kế thừa toàn vẹn tinh thần đó của cha ông mình. Họ chiến đấu vì độc lập, tự do, dân chủ, quyền tự quyết và toàn vẹn lãnh thổ của tổ quốc mình. Những giá trị thiêng liêng đó đã mang lại cho Ucraina sức mạnh tinh thần to lớn giúp họ đứng vững suốt một năm qua trước sức mạnh tàn bạo của quân xâm lược Nga. Sự chính nghĩa và quả cảm đó của Ucraina đã chinh phục được cảm tình, sự khâm phục và ủng hộ của nhân dân toàn thế giới. Chính phủ nhiều nước trong đó có những nền kinh tế và quân sự lớn như Đức, Anh, Pháp, Nhật và đặc biệt là Mỹ từ chỗ nghi ngại khả năng kháng cự của một Ucraine nhỏ và yếu hơn nhiều so với Nga đã nhanh chóng trở thành một "hậu phương lớn" cung cấp một lượng viện trợ quân sự và kinh tế khổng lồ giúp Ucraina đẩy lùi quân xâm lược Nga. Ucraina càng đánh càng mạnh hơn. Trong khi đó, Nga đang đổ hết vốn liếng đang cạn dần vào một cuộc chiến tranh phi nghĩa hao người tốn của mà hầu như chưa đạt được kết quả gì đáng kể. Có thể bây giờ Putin nghĩ rằng ông ta là Stalin đang lãnh đạo cuộc chiến đấu để bảo vệ nước Nga. Nhưng có lẽ ông ta giống Sa hoàng Nicolai đệ nhị hơn. Thất bại trong chiến tranh, Sa hoàng Nicolai buộc phải thoái vị và đế quốc Nga sau đó tan rã. Đó là một viễn cảnh đang hình thành. Nó không còn xa nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét