Một con phố cong hẹp
Đường sắt cũ kỹ chạy qua
Vài quán "cóc" cà phê
Ghế bàn thô sơ nhếch nhác
Thế mà người Tây
Tóc vàng mắt xanh
Ở tận Âu Mỹ xa xôi
Vẫn thích
Ngắm ly cà phê nhỏ từng giọt
Thời gian trở lại ngày xưa
Đoàn tàu cũ kỹ chạy qua
Như trong phim
Viễn Tây Hoang sơ
Một Hà Nội mái ngói cũ nhấp nhô
Chỉ còn lại trong tranh
Bùi Xuân Phái
Một Hà Nội cà phê đường phố
Một nét duyên xưa
Ông cha chúng ta vô tình tạo nên
Có lẽ sẽ chỉ còn trong ảnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét