Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012

Giấc mơ bên sông Nê Va


Đêm mùa đông ở Xanh Pê-tec-bua lạnh lắm. Anh nằm đó co ro trong căn lều “tình thương” cho người không nhà dựng sát bên dòng sông Nê-va. Chút súp khoai tây loãng kia có làm ấm bụng anh được chút nào không? Trông anh trầm tư lắm. Phải chăng anh đang nhớ lại cái thời còn quàng khăn đỏ, miệng hát câu “Tôi không biết có nơi nào mà con người được tự do như nơi đây không”* mà lòng tràn đầy niềm tự nào? Rồi cái thời hạnh phúc đi trại hè thiếu nhi ở Hắc Hải ấm áp, nghe các anh chị phụ trách so sánh cái “thiên đường trên Trái Đất” là Liên Bang Xô-Viết với cái “địa ngục tư bản”, nơi đầy những con người bất hạnh vì thất nghiệp và không nhà? Cái “thiên đường” mà người ta hứa hẹn mãi đâu rồi? Rồi anh ngủ thiếp đi. Một ngày lang thang trong giá rét, cố sống bằng hy vọng vào “tình đoàn kết giai cấp vô sản” mà nơi đây người ta được dạy dỗ mấy chục năm qua có lẽ đã làm anh quá mệt mỏi. Có thể anh đang mơ về cái quá khứ hào hùng của nơi này chăng? Chỗ anh nằm đây hình như vẫn còn in dấu chân những người lính thủy xông vào Cung điện Mùa Đông theo tiếng gọi của lãnh tụ Lê-Nin, mở đầu cuộc “Cách Mạng Tháng Mười vĩ đại” năm 1917 giành chính quyền về tay giai cấp vô sản để xây dựng một thiên đường cộng sản trên trái đất. Bao nhiêu chiến sỹ Hồng quân dũng cảm đã đi qua đây quyết tử bảo vệ thành phố này, chặn bước quân phát-xít trong những ngày đêm Lêningrad bị bao vây? Mà cũng có thể anh mơ về một ngôi nhà ấm áp của mình với tiếng cười của trẻ thơ, nơi người vợ dịu hiền có bím tóc vàng mang ra những miếng bánh mỳ đen làm từ lúa mạch thơm phức và súp củ cải đỏ nóng hổi? Có lẽ giấc mơ đẹp này đã giúp anh chìm sâu vào một giấc ngủ say, tạm quên đi cái số phận thất nghiệp không nhà để lấy lại chút sức lực cho ngày mai lại lang thang trên thành phố Lê-Nin này để kiếm sống. Ngoài kia, cơn bão tuyết lạnh thấu xương vẫn đang gầm rít từng hồi. Thấy anh trở mình, người bạn cùng cảnh ngộ nằm cạnh vẫn còn thức vội kéo anh vào trong vì quá chút nữa, anh có thể lăn xuống dòng Nê-va.             
*một câu trong một bài hát Liên-xô

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét