Chẳng có một làng quê
Mà
sao vẫn thương vẫn nhớ
Như có một sợi dây nào đó
Xa
thẳm từ thời xưa
Tổ
tiên tôi sống ở nông thôn
Một
làng quê nghèo Bắc Việt
Ngàn
năm con trâu đi trước
Người
đàn ông chân đất kéo cày
Người
đàn bà còng lưng cấy lúa
Lạy
Trời mưa xuống
Mong có nước uống
Mong có nước uống
Mong
có cơm ăn
Có rơm đun bếp
Hỡi triết gia đi tìm hạnh phúc
Ở
đâu là ý nghĩa cuộc đời?
Hay chỉ những gì đơn giản nhất
Cô
thôn nữ mùa gặt đẫm mồ hôi
Nàng
thầm mong về chàng trai ấy
Bao
giờ cho hết chiến tranh?
Anh
về em ra ao giặt áo
Rồi ta ra sân đình xem chèo nhé anh?
Người đàn bà luống tuổi như cái bóng
Áo
nâu sờn lầm lũi giã gạo phơi rơm
Chân lội dưới bùn rét tháng hai
Nồi cám sôi khói bếp xè mắt cay
Nồi cám sôi khói bếp xè mắt cay
Mong
cho con chữ thánh hiền được học
Nắng cháy da tháng sáu quản gì
Lo tát nước mà đêm thao thức
Lo tát nước mà đêm thao thức
Nằm đếm từng trống canh đi
Cụ
lão nông mờ sớm nước đã đun
Ấm
chè nóng thuốc lào vài điếu
Mong
con trai ra trận trở về lợp lại mái
Mưa rào bớt dột đông bớt lạnh lưng già
Đất
nước tôi bao đời vẫn thế
Bạn đã tới bao xứ rất xa
Bạn có thấy điều gì khác?
Hay ai cũng đi tìm hạnh phúc
Hay ai cũng đi tìm hạnh phúc
Hỡi nhà hiền triết, nó
chẳng ở đâu xa
Ngay
nơi cánh đồng lúa quê nhà
Nơi lũy tre dưới
bóng mát cây đa
Nơi
đêm qua đầu đình tát nước
Con cò bay lả bay la…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét