Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2011

Niềm vui ơi, ngươi ở đâu?


Chừng nào ta còn phụ thuộc vào bên ngoài để có niềm vui, ta còn phải đối mặt với buồn chán và trống rỗng khi những cái vui ngắn ngủi nhanh chóng qua đi.

Niềm vui chỉ như những chấm sáng li ti mờ nhạt trong một vũ trụ mênh mông của bóng tối khổ đau. Có khi nó lóe sáng một chút như sao băng để rồi lại tắt.

Ta chỉ có thể tìm thấy niềm vui thực sự trong tâm mình. Đó là ngọn lửa bên trong sưởi ấm lòng ta và chiếu sáng đường ta đi.

Hình như một khiếm khuyết chung của mọi tôn giáo là chỉ nhìn thấy mặt khổ đau của cuộc đời. Hãy lắng nghe tiếng cười của trẻ thơ và ngắm khuôn mặt “thiên thần” của chúng. Hãy lắng nghe chim hót, ngửi hương thơm và ngắm hoa nở mỗi buổi sáng. Hãy nhìn mặt nước long lanh dưới ánh sáng mặt trời. Hãy chiêm ngưỡng thiên đường Trái Đất. Hãy cảm nhận sự ấm áp của tình người. Như thế còn chưa đủ cho ta vui mỗi ngày sao?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét